Chàng trai tháng tư năm ấy, liệu chúng ta có còn duyên để gặp lại? [TDCX 23]

Thể hiện : Mai Hương
Tác giả : Tổng hợp
05-04-2019
  1   5107

***

Tháng 4, đong đầy những nỗi niềm!

 

Chàng trai tháng 4....Em vẫn nhớ anh rất thích vị cafe đắng , nếu hôm nào cafe có vị ngọt là anh khó chịu ra mặt liền . Khi ấy em nhìn anh và cười khúc khích , em thích nhìn anh mọi lúc , mọi nơi và kể cả những lúc anh cau có , khó chịu hay đang trầm ngâm suy nghĩ chuyện gì .

 

Vì bởi em yêu anh , em yêu tất cả những gì thuộc về anh chàng trai tháng 4 . Chỉ cần là sở thích hay thói quen của anh,  em chưa bao giờ quên dù là điều nhỏ nhặt nhất . Em luôn hạnh phúc những khi được bên  anh và em muốn hét lên rằng em yêu anh rất nhiều chàng trai tháng 4 à.

 

Anh vẫn thường xuýt xoa mỗi độ tháng tư thong thả rơi trong đáy mắt. Với anh, tháng tư tựa như bản tình ca, đẹp đẽ mà phảng phất chút buồn; dịu dàng, điềm đạm mà cứ khiến lòng người ngẩn ngơ. Còn em lại thấy tất cả điều ấy hiện hữu trong anh.

 

Anh là nắng tháng tư, hiền hoà, nhẹ nhàng mà vẫn đủ sức hanh khô mọi thứ, có cả trái tim em. Luôn thường trực bảo vệ em trước cái nắng dữ dằn của tháng năm và sẵn sàng ủ ấm khi cái nắng lạnh lùng của tháng Hai đã qua. Đôi lúc mỏng manh yếu đuối như khoảnh khắc cuối ngày nhưng đó cũng là khi em nhận ra anh quan trọng nhường nào. Cứ muốn níu kéo, muốn hít hà cho thật đã cái hương nắng vàng dịu nhẹ như thể sợ tàn đi và biến mất.

 

 

Là chàng trai đã viết nên hồi ức tươi đẹp trong cuốn sổ nhật ký tuổi thanh xuân của em để mỗi lần gượng mở xem, lòng chưa bao giờ hối hận hay thương tổn khi yêu anh.

 

Là chàng trai có trái tim rất ấm, bờ vai đủ chắc và lòng bao dung đủ đầy để dắt em đi qua những ngày giông bão ở cái tuổi chưa kịp trưởng thành nhưng cũng chẳng còn trẻ con nữa. Cái tuổi ẩm ương, mọi thứ đều chông chênh. 

 

Anh là mưa tháng tư, không ồn ào xối xả như tháng Sáu, không dầm dề, rả rích như những ngày cuối tháng Tám. Anh là cơn mưa khi hạ chín, là màn mưa bụi, vừa đủ để em nấp vào vạt áo, vào tấm lưng đầy của anh mà trốn đi những hạt mưa tinh nghịch ấy. Và cũng đủ để em nhận ra, ngoài vẻ điềm đạm, dịu dàng vốn có, anh còn trẻ con đáng yêu giống hệt như cơn mưa. Vào những ngày tiết trời se lạnh như thế này, cơn mưa anh chính là nhịp thổn thức trong em.

 

Là chàng trai nhắc em rằng thời gian để chờ đợi một người là bao lâu vốn dĩ không xuất phát từ một người. 

 

Là anh, chàng trai đã dạy cho em cách vượt qua thương tổn, dù có lớn và có sâu như thế nào thì vẫn nên đối mặt. Để sau này em đã vượt qua nỗi đau khi không còn anh bằng điều anh từng nói. 

 

Là tất cả khi em nghĩ về anh, chàng trai mà em đã yêu một cách trọn vẹn và chân thành nhất. 

 

Anh là gió tháng tư, thong thả lướt qua như bông đùa, như mơn trớn mái tóc em. Không cần lồng lộng vội vã, chẳng còn tê tái rét buốt, cơn gió anh sinh ra để tạo nên những ngày đẹp nhất trong năm. Chỉ khẽ lướt qua cũng đủ mang hương hoa sữa bay đi, ướp thơm nồng cả mái phố, chỉ nhẹ nhàng cũng đủ heo may để đôi lứa sít lại gần nhau. Với em, anh là cơn gió thổi vào tim những yêu thương đủ đầy và đẹp đẽ.

 

 

Anh là tất cả những gì đẹp nhất mà tháng tư ưu ái dành tặng em. Là chút se lạnh buổi ban mai, chút nắng rực rỡ vào ban trưa hay tiếng giòn tan của lá rơi trong những buổi chiều thơ mộng và vài ngọn gió lưa thưa vào đêm muộn như thể đông đang dừng chân trước ngõ. Tất cả đều vấn vương, nồng nàn và da diết.

 

Là chàng trai tạo niềm tin đủ sâu và tình yêu đủ lớn để em biết yêu xa là khổ nhưng không hề khó khi khoảng cách địa lý nửa vòng trái đất đủ dài để tình nhạt nhưng lòng đủ đầy tin và yêu thì hạnh phúc mãi trường tồn. 

 

Ai đó từng nói rằng những yêu thương của mùa hạ luôn yên bình và dài lâu. Và em cũng tin rằng, chúng ta cũng sẽ cùng nhau xây đắp tình yêu trường tồn như thế, phải không anh, chàng trai tháng tư của em?

 

 Anh là người đã từng nắm tay em đi qua những ngày mưa gió và anh cũng là người nắm tay em dẫn em đi đến những nơi hẹn hò của đôi ta . Em rất yêu bàn tay ấy , bàn tay đã từng nắm chặt lấy bàn tay em,  truyền vào đó hơi ấm từ anh , để  em biết rằng tình yêu của anh dành cho em là như thế nào. Và anh cũng từng nói " Hãy luôn nắm chặt lấy tay anh , em nhé!"

 

Chàng trai năm ấy, mang cả trời hạ Hà Nội nhuộm tràn yêu thương vào tim em. Là người cho em hiểu rằng tuổi trẻ cũng giống như ánh mặt trời sáng rực trước khi hoàng hôn buông xuống, cố hết sức vụt sáng một lần để không phải nuối tiếc. 

 

Chàng trai tháng 4 ơi ! Giá mà anh biết được khi anh rời xa em đã khổ sở và đau đớn như thế nào . Ngày nào , đêm nào em cũng nhớ đến anh , em nhớ anh mọi lúc , em không thể ngăn cản bản thân thôi nghĩ về anh . Và anh thật sự xa em rồi , em không còn liên lạc được với anh nữa .

 

 

******

 

Tháng 4 về, em chọn mở rộng trái tim mình

 

Người ta không thể kể mãi một câu chuyện buồn trong cuộc sống cho người khác nghe, cũng như không thể để trái tim mình nguội lạnh sau một lần tan vỡ. Thế giới này cũng không đen tối đến nỗi cứ dày vò một nỗi tổn thương chỉ để làm khổ chính bản thân mình. Tháng 4 đến rồi em ạ.

 

Nếu như mùa đông nhắc em về một chuyện tình đã cũ, về những hơi ấm của ngày xưa, thì mùa hè là lúc em nên mở rộng trái tim mình, đón những luồng gió mới. Luồng gió ấy à, không nhất thiết phải là tình yêu đâu, mà còn rất nhiều điều khác chờ em trải nghiệm, tất nhiên có cả niềm vui.

 

Thời gian chừng ấy đã đủ chữa lành những vết thương, bôi mờ ký ức lẫn tổn thương của một mối tình đã vỡ. Con tim bước qua tổn thương rồi thì hãy cảm nhận hạnh phúc đi em. Đừng quên mất nụ cười chỉ vì em đã khóc nức nở suốt những mùa qua, cũng đừng quên rung động vì những điều tử tế. Cả những người tử tế.

 

 

Tháng 4 về rồi, tháng 4 của những ngày mưa phùn, tháng 4 của những mùa hoa, tháng tư của nắng vàng dịu dàng chạm ngõ. Thời gian luôn cho chúng ta thêm những cơ hội để bước tiếp. Hãy mở rộng lòng mình rồi em sẽ thấy: À, thì ra có những ngày đẹp đến thế mà giọt nước mắt của mình đã bỏ qua, có những ngày hân hoan đến thế mà mình lờ đi mất. Có những ngày từng tin nhắn của người thật lòng thương em mà em không thèm để ý. Tình yêu không có sai hay đúng, nhưng nếu em vùi mình mãi với quá khứ thì em đang đi sai con đường rồi.

 

Đời đẹp lắm, hãy cứ tự tin lên, rồi trái tim em sẽ mở ra với người phù hợp với em nhất, yêu thương em nhất trên đời.

 

Tháng 4 mùa mới, em thêm tuổi mới, thêm một khởi đầu mới..

 

Thực hiện: Mai Hương

Giọng đọc: Chit Xinh
Tác giả: Chit Xinh

[TDCX 01] Hạnh phúc ở ngay trong tim ta!

Bạn thân mến, trên chuyến tàu chuyển động vội vã của cuộc sống, bạn đang cùng Chit Xinh dừng chân và ghé qua Trạm dừng cảm xúc – của RadioMe.VN, nơi bạn có thể tìm thấy những câu chuyện, ký ức, tình cảm thương yêu đã gắn bó rất sâu...

Giọng đọc: Vy Cầm,Chit Xinh
Tác giả: Sâu Điên

[TDCX 02]: Mùa Vu Lan, mùa của những nhớ thương!

Tôi biết mình tham lam, và có lẽ những ai còn ba mẹ cũng sẽ tham lam như tôi. Tham lam giữ lấy và ôm hết tình yêu thương trời biển ấy. Tham lam ngay cả khi luật đời không cho phép làm như vậy.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 06]: Hôm nay tôi cô đơn...

Đừng ngại nói: ”Tôi đang buồn. Tôi cảm thấy cô độc”, nếu bạn muốn được chia sẻ. Nhưng cũng đừng ngại nói: "Hãy để tôi một mình lúc này” nếu bạn thực sự muốn như vậy. Đừng ngại vì đó là điều bình thường. Điều chúng ta nên làm là...

Giọng đọc: Vy Cầm,Chit Xinh
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 07] Hãy yêu nhau đi

Hãy yêu như đang sống và hãy sống như đang yêu. Yêu để sự sống tồn tại và sống cho tình yêu có mặt.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 08] Nếu chỉ còn một ngày để sống…

Hãy sống như thể ngày mai sẽ chết. Và hãy yêu như thể - ngày mai sẽ cách xa.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 09] Những mùa đông yêu dấu...

Hà Nội là “Hà Nội nhất” mỗi độ đông về, và “Hà Nội mùa đông nhất” là khi Hà Nội giờ khuya, Hà Nội mưa phùn rơi, Hà Nội khi các đường phố trở nên gần như hoang vu và cô quạnh, lạnh lẽo, da diết buồn.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 10] Đã đến lúc nói lời tạm biệt...

Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu...

[TDCX 11]: Tết rồi, về nhà thôi!

Tết. Là khi những hoa mai, hoa đào khoe sắc mỗi miền quê. Là khi truyền hình, mạng xã hội bắt đầu đếm ngày cận Tết. Là khi lượng người đi lại trên phố vẫn như bình thường mà ai cũng vội vã. Chỉ cần vậy thôi là đủ để...

Youtube

Facebook Fanpage