Chúng ta nợ bản thân một lời xin lỗi...

10-02-2020
  0   1127

***

 

Các bạn thân mến, chúng ta từ nhỏ đã được dạy, gây ra lỗi với người khác thì phải biết xin lỗi họ. Nhưng chúng ta chưa từng được dạy một điều nghe có vẻ nực cười rằng gây ra lỗi với mình thì phải xin lỗi chính mình, vì thế thế vô tình ta đã tự cho ta cái quyền làm tổn thương chính mình một theo một cách vô thức nào đó.

 

Xin lỗi vì luôn để bản thân buồn bực vô cớ.

 

Trong cuộc sống, có những nỗi buồn không thể gọi tên. Chỉ là đôi khi ngồi một mình và cảm thấy buồn, thế là cứ trôi theo nỗi buồn không tên đó, rồi lại xếp cho nỗi buồn không tên đó một chỗ trong tim, lại để suy nghĩ miên man trong những nỗi buồn đó. Cũng có đôi khi, ta bực mình vì những chuyện không đâu, không phải chuyện của mình cũng đi bực mình, người ta hạnh phúc bên ai đó cũng làm mình bực mình, người ta giỏi hơn mình cũng bực mình,… Ta luôn bực chính mình vì không giỏi bằng người ta, không xinh bằng người ta, không duyên dáng bằng người ta. Nhưng ta lại không hiểu rằng, điều bực mình đó chỉ làm tổn hại chính bản thân mình mà ta lại không chịu cố gắng xua tan đi sự bực mình đó và phấn đâu. Ta lại tạo cho bản thân một sự đố kị sinh ra từ việc bực mình. Và giờ ta lại nói, xin lỗi bản thân vì đã làm mày buồn bực vô cớ.

 

 

Xin lỗi vì luôn đem lại quá nhiều áp lực cho chính mình.

 

Áp lực, nó được sinh ra từ một người mẹ mang tên yếu kém. Ta yếu kém, luôn tự coi bản thân là yếu kém, ta tự tạo cho bản thân mình một áp lực mà ta gọi là sự phấn đấu để cố gắng tốt lên, cố gắng bằng người khác. Nhưng ta đâu hề biết, cái mà ta đang cố gắng đó nó đã vô tình đang tạo ra những kim đâm vô hình chọc vào chính bản thân mình, nó mang tên áp lực. Ta luôn cứ nghĩ, phải tạo ra áp lực thì mới có thể thúc đẩy bản thân tốt lên được. Ta hành hạ bản thân ta, ta gò bó nó, ta bắt buộc nó, ta tạo ra một lực áp vào nó khiến nó mệt mỏi, gục ngã. Ta luôn sống làm sao để không tạo áp lực cho người khác, và dồn cái áp lực đó vào cho ta, ta yêu người khác hơn chính bản thân mình và ta nghĩ ta là người tốt. Nhưng tệ thay, chữ người tốt ở đây không hề tốt khi ta đang phá hoại chính mình. Để vì người khác, ta đối xử tệ với chính mình. 

 

Hay là khi, ta tạo áp lực cho người khác, ta nhận ra và xin lỗi họ về điều đó, nhưng còn áp lực ta đang có thì ta nhận ra nó nhưng ta nhân đạo hoá nó thành đúng, mà đúng thì không cần phải xin lỗi… Để rồi cho đến một ngày, ta nhìn lại chính mình trong gương, ta chợt nhận ra ta cần gửi đến bản thân một lời xin lỗi vì đã luôn đem lại áp lực cho chính mình.

 

Xin lỗi vì những khi quan tâm quá nhiều tới người khác mà quên mất phải chăm sóc bản thân.

 

Ta tự tạo cho mình một tấm áo giáp bảo vệ chính ta, để rồi ta kiêu hãnh mặc nó đi và bảo vệ cho những người khác. Ta quan tâm họ nhiều hơn ta quan tâm ta, ta nghĩ cho họ nhiều hơn thời gian 24 giờ cuả một ngày mà không giành chút thời gian nào nghĩ cho riêng ta. Ta nghĩ cho họ, ta quan tâm họ, ta chăm sóc họ mà không mong muốn nhận lại gì, vì ta nghĩ ta khoẻ, ta ổn và ta vẫn rất tốt.

 

Nhưng, ta đâu có biết, tấm áo giáp ta tự tạo ra kia nó vô hình và hoàn toàn không có. Chỉ là ta nghĩ ra nó nhưng ta không làm ra nó, ta mang suy nghĩ đó đi làm cho người khác để măc bản thân mình. Cho tới khi, ta mệt mỏi và cần tới sự chăm sóc từ người khác, không ai giúp và ta lại một lần nữa nhìn lại chính mình. Ta thảng thốt khi ta đã tàn tạ từ bao giờ vì nghĩ cho người khác, và ta lại gửi đến bản thân một lời xin lỗi vì những khi quan tâm quá nhiều tới người khác mà quên mất phải chăm sóc cho bản thân mình.

 

 

Xin lỗi vì không thể nào thực hiện được những ước mơ, khát vọng của mình.

 

Có những ước mơ nó là dành cho ta nhưng lại không phải của ta. Nó là do người khác dành cho ta, do người khác muốn ta làm theo và người khác nói ước mơ đó tốt cho ta. Họ quy cho ta đó là ước mơ của ta, họ đặt cho ta và ta nghe theo, ta gò bó bản thân mình trong ước mơ đó. Điều đó giống như việc mặc một cái quần ta thấy chật nhưng người khác khen đẹp nên ta vẫn cố mặc nó vào. Ép bụng để cài khuy, kéo khoá ních từng chút một để cho quần vừa chân. Ta được người khác khen đẹp, ta tự hào từ nó được khen đẹp nhưng ta đâu có biết, da thịt bên trong nó đang bị gò bó, bụng ta đang bị hằn những vết ngấn do quá chật. Cho đến khi cái khuy bục ra, cái quần rách toạc, ta nhìn lại nó người khác nhìn vào nó. Lúc đó họ lại chế diễu cái quần rách của ta chứ không cảm thông cho ta dù trước đó họ từng khen nó, chỉ có ta tự thương cái quần, tự thương đôi chân mình và lúc đó ta lại gửi lời xin lỗi tới chính mình.

 

Các bạn thân mến, có những điều tưởng chừng như vô hại nhưng nó lại là hại nhất, có những sai lầm ta cứ nghĩ ta không hề mắc phải nhưng ta lại luôn mắc phải nhiều nhất và có những lời xin lỗi ta cứ ngỡ là không bao giờ ta phải xin lỗi nhưng nó lại là lời xin lỗi mà chính ta đang cần nhất, xin lỗi chính bản thân mình.

 

Radiome Tuần mới hi vọng rằng, sau khi lắng nghe chương trình, bạn sẽ dành cho bản thân một chút thời gian để bản thân mình được tĩnh lặng, hãy lắng nghe hết những tổn thương trong tâm hồn và chữa lành nó bằng những lời xin lỗi thật chân thành bạn nhé

--

 

Người khôn ngoan biết xem nhẹ 2 điều, kẻ khờ dại đặt nặng nên càng khổ tâm

Đa phần những người khôn ngoan thường không để tâm đến ý kiến của những người khác.

Muốn thành công, đừng chia sẻ dự định của mình cho người khác

Được khen ngợi, bộ não chúng ta sẽ giải phóng dopamine, hormone kích thích niềm vui, hạnh phúc. Nó làm ta giảm khả năng hoàn thành những việc cần thiết để đạt mục tiêu.

Khi nản chí muốn từ bỏ ước mơ, hãy nhớ đến những điều này

Đừng từ bỏ ước mơ dù cho có gặp bao nhiêu khó khăn đi chăng nữa vì nếu dễ dàng thì ai cũng có thể làm được.

Ở nơi làm việc, ai không hiểu được 4 chân lý này sẽ mãi quanh quẩn trong cảnh 'lương ba cọc ba đồng'

Là người đi làm công ăn lương, bạn cần hiểu được 3 chân lý này để có thể thành công, thoát khỏi cảnh đi làm lương ba cọc ba đồng, chưa hết tháng đã hết tiền.

Vì sao tỷ phú vẫn ở nhà thuê? Câu trả lời lý giải sự khác biệt trong tư duy về tiền của người giàu và người nghèo

Chính khác biệt trong tư duy về tiền bạc khiến người giàu càng giàu, trong khi phần còn lại của thế giới phải vật lộn với những khoản nợ.

Chúng ta là gì của nhau nếu một ngày không còn mạng xã hội?

Hãy để Facebook là một phần của cuộc sống, chứ đừng để nó chiếm trọn cả cả cuộc đời chúng ta.

Người mà bạn cần duy trì mối quan hệ tốt đẹp nhất chính là bản thân bạn

Chúng ta vẫn luôn mải giữ mối quan hệ tốt đẹp với người khác mà quên mất người xứng đáng được đối xử tử tế đầu tiên là chính bản thân mình.

Bộc lộ cảm xúc cá nhân: Vì sao bạn không nên kìm nén chúng?

Bộc lộ cảm xúc cá nhân không những giúp bạn giải tỏa tâm trạng mà còn kéo gần các mối quan hệ xã hội. Vì sao bạn không nên kìm nén?

Youtube

Facebook Fanpage