Đi đường vòng để gặp nhau - Phần 3

Thể hiện : Mặt Nạ,Chit Xinh
Tác giả : Hạc Xanh
24-05-2018
  0   3654

Tình yêu trong tưởng tượng đôi lúc lại đẹp đến mức người ta không muốn dứt ra. Mà đôi khi, vì quá đẹp trong ảo tưởng nên nỗi đau thực tại nó mang lại cũng gấp nhiều lần như thế.

 

1. Sau lần nói chuyện với anh qua điện thoại của đêm mưa giông sấm chớp ấy, tôi nhận ra rằng mình có cố gắng muốn tách ra khỏi anh thì càng trở nên bế tắc. Không phải vì thói quen dựa dẫm của quá khứ ùa về, mà vì tôi cảm nhận được trái tim mình nấc từng nhịp.


Khi tôi cô đơn vì chia tay, tôi đã học cách để quên đi anh, chỉ đơn giản vì anh trao tôi yêu thương quá nhiều. Khi một ai đó yêu thương bạn nhiều hơn bạn có thể tưởng tượng, vì một lý do nào đó, họ ngừng yêu thương bạn, cảm giác hụt hẫng đủ để khiến bạn rơi vào một trạng thái lãng quên, mong muốn được lãng quên. Dù sao đó cũng là cách để đông lạnh nỗi đau và tôi thì luôn chuộng dùng cách đó.


Vậy mà chỉ một khắc lắng nghe giọng anh bên điện thoại, nghe giọng điệu hỏi han nhắc nhở ấy, mọi cảm xúc lại bung ra.


Thật sự muốn sở hữu anh cho riêng mình, chỉ một mình tôi thôi. Tôi lại tham lam muốn đắm chìm trong ánh mắt ấy, muốn thuộc về trọn vẹn bàn tay ấy, muốn là duy nhất cũng là tất cả của người ấy. Anh vẫn mãi là một người đặc biệt, theo một lẽ đặc biệt và được tôi yêu thương cũng như học cách lãng quên một cách đặc biệt. Để rồi đây, tôi thấy mình trở nên quá bé nhỏ, dại khờ trong muôn vàn cái đặc biệt tôi dành cho anh.


Tôi đã tự sỉ vả mình, tự châm biếm và mỉa mai mình, rằng tôi quá dễ bị đốn gục. Chẳng có ai tắm hai lần trên một dòng sông, cũng chẳng có ai lại dễ dàng bị cưa đổ bởi cùng một người, lại còn xa cách nhau lâu đến thế. Tôi luôn tìm cách để né tránh câu hỏi của mình. Thật ra, tôi có yêu anh không?


Không, phải chính xác là: Tôi có còn yêu anh không?


Vì tôi luôn né tránh, nên tôi không bao giờ có câu trả lời, giống hệt như chuyện tình cảm của tôi, cứ vương vất đâu đó trong từng góc kỉ niệm. Khi thì mới mẻ sống động như chuyện đang hiện hữu, lúc lại trở nên cũ kỹ từ những vết ố của thời gian. Cho đến khi có một người xuất hiện, người nhất định sẽ mang anh đi mất.

2. Chị mỉm cười, nhưng vẻ điềm nhiên không giấu nổi cơn bão trong lòng đang nổi lên. Tôi không khá khẩm hơn là mấy, tôi lại quá non nớt để biết cách giấu nhẹm đi cảm xúc của mình.


- Gặp chị thế này, có làm phiền em lắm không?

 


Cuộc nói chuyện giữa chúng tôi không giống như tôi vẫn nghĩ. Chủ yếu xoay quanh những câu chuyện của chị, từ chuyện chị đi làm, phong cách sống, những cuốn sách chị đọc. Điều duy nhất tôi nhận thấy đó là trong bất cứ mảnh cắt nào từ cuộc sống của chị đều khéo léo có tên anh trong đó. Anh mà tôi biết không si mê một cô gái đến mức cùng cô ấy ngồi trò chuyện cùng mèo con, lại càng không phải là người có thể kiên nhẫn nấu một nồi cháo chăm người ốm. Tôi chỉ tự nhiên thấy tội nghiệp chị. Hóa ra, có những lúc người ta dùng vỏ bọc để yêu thương nhau. Thế thì thứ tình yêu ấy liệu có bền chặt được không?


Tôi nhận ra rằng mình đích thị là một kẻ ích kỷ. Tự nhiên tôi lại thấy hả hê. Vốn dĩ vẫn biết dù tôi có hả hê thế nào đi chăng nữa thì việc anh yêu chị vẫn là sự thật, nó vẫn hiện diện, vẫn hiển nhiên đấy thôi. Tôi chẳng qua là đang tự lừa dối bản thân mình, lại cố gắng tránh làm cho mình bị tổn thương.


Có những lần tôi nhớ anh đến mức bật khóc ngon lành giữa đêm. Không phải là một đêm mưa gió, không hề có tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào từ anh. Chỉ đơn giản là bắt gặp dáng hình ai đó lướt qua trên phố, nhìn từ phía sau có nét giống anh, rồi tối về nằm khóc rưng rức. Con người ta vẫn nói tình yêu hữu hạn và dòng người là vô hạn. Giữa biển người vô hạn ấy, lại chỉ có thể yêu say đắm, yêu điên dại một người duy nhất. Thứ tình yêu của tôi chẳng phải bị thần thánh hóa hay bị ảnh hưởng tư tưởng bởi những bộ phim Hàn, chỉ đơn giản là nó chân thực đến sống động như vậy đấy. Tôi yêu anh, vẫn yêu trong khi đã tưởng rằng mình có thể quên đi được.


Cũng vẫn là anh, trong những lần vô tình gặp lại ở quán quen. Tôi chỉ cúi đầu chào chứ không mở lời, rồi đi lướt qua anh. Nhưng những lần ấy, tôi vẫn lén nhìn theo cái dáng cao gầy mảnh khảnh, cái dáng đơn độc giữa một vùng mù mịt tranh tối sáng. Tôi nhởn nhơ và tự huyễn hoặc mình với một chút bình yên. Rằng nếu tôi và anh lại yêu nhau, chắc chắn rằng tôi sẽ ngồi ngay bên cạnh, luồn tay vào mái tóc của anh rồi nghe anh kể những câu chuyện cười. Hoặc giả như anh gặp chuyện gì đó bất trắc ở công ty, tôi sẽ ngồi ngoan phía sau thì thầm cho anh những suy nghĩ điên rồ nào đó, chúng tôi sẽ lại phá lên cười.


Tình yêu trong tưởng tượng đôi lúc lại đẹp đến mức người ta không muốn dứt ra. Mà đôi khi, vì quá đẹp trong ảo tưởng nên nỗi đau thực tại nó mang lại cũng gấp nhiều lần như thế. Tôi đã quên mất việc mình cũng cần phải yêu thương một ai đó, cũng cần phải gạt anh ra khỏi cuộc sống đơn độc của mình. Có thể nhớ anh, có thể mong anh, nhưng tuyệt nhiên không được cho anh biết. Vậy mà tôi bất tài, chẳng thể làm được nổi.

 

...

Lắng nghe chương trình để theo dõi tiếp câu chuyện bạn nhé!

 

 

---

Nguồn: Hạc Xanh.

Thực hiện: Chit Xinh, Mặt Nạ, Vy Cầm. 

Giọng đọc: Chit Xinh,Nhím Xù
Tác giả: Di An

Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 2

Những hồi ức tươi đẹp bừng lên như nắng mai giữa quãng thời gian u tối ấy, những tia nắng ấy là Quân chứ không phải ai khác, đã sưởi ấm và tỉnh thức những giấc mơ tôi. Tôi hồ hởi vì câu trả lời cho lời tỏ tình của...

Giọng đọc: Chit Xinh,Nhím Xù
Tác giả: Di An

Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 1

Tôi bên Quân không quá lâu nhưng thứ tình cảm đã có với Quân khó có gì thể thay thế được. Quân là người đã thổi vào trong tôi một nguồn sống khác. Không có cậu ấy, chắc gì tôi qua nổi nỗi tuyệt vọng và nhận ra cuộc đời...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Thanhnien

Truyện ngắn: Lọ mứt bị bỏ rơi

Hà đảo mắt quanh, tìm người nào có cảm tình để bắt chuyện. Người ngồi sát cô là một bà già chừng bảy mươi, đang đọc say sưa một cuốn tiểu thuyết dày.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: truyenngan.com

Truyện ngắn 5 giây - Phần 1

Một ngày đông gió lạnh rít từng cơn, nơi đường phố đông người qua lại, cậu tiến về phía tôi, bất chợt trong vài giây ngắn ngủi như cánh hoa anh đào lìa khỏi cành, tôi nhận ra chúng ta không là của nhau nữa rồi...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 1

Nhưng dù chỉ là thoáng qua, tôi vẫn sẽ nhớ về cậu ấy. Đến bao giờ, thế gian ngừng.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: truyenngan.com

Truyện ngắn 5 giây - Phần 2

Cứ như thế, dường như cậu đã quên tôi nhiều hơn một chút. Thật đáng buồn là ngày nào cũng thấy nhau nhưng lại giống như chưa bao giờ gặp, ánh mắt thường đập vào nhau nhưng dường như là vô hình. Tôi tự nhủ rằng cậu đang lo cho...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Dù chỉ là thoáng qua - Phần 4

Thời điểm tôi nhận được tin nhắn bất ngờ ấy, thành phố đã bước vào mùa xuân năm sau.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 3

Tôi vội vàng dừng lại để chạm vào mu bàn tay của Đông Vũ, vẫn lạnh buốt. Nhưng lần này cậu không rụt tay lại mà để mặc tôi nắm chặt lấy nó.

Youtube

Facebook Fanpage