Tâm Sự Đáng Bàn Của Gái Xấu Ngày Valentine

11-02-2016
  0   4270

Tôi xấu, công nhận mình quá xấu, nhưng chẳng lẽ vì chuyện đó mà tôi cắt hết các mối quan hệ, không giao du với bạn bè?
 

Thế thì tôi sẽ trở thành một cô nàng vừa xấu xí vừa tự kỉ trong mắt bạn bè mất. Tôi sợ chính mình sẽ làm hại bản thân mình. Thế nên, tôi tích cực gặp gỡ, giao lưu với người khác, dù là họ chỉ nhìn tôi bằng nửa con mắt.

Những chuyện như, “em năm nay bao nhiêu tuổi, em làm gì, học gì, ở đâu, có người yêu chưa?” dường như tôi không bao giờ được hỏi. Chẳng có cơ hội trả lời những câu hỏi ấy dù chỉ một lần. Bởi người ta chỉ nhìn tôi một lần rồi thôi, rồi lại liếc sang người bên cạnh, sang người bên cạnh nữa, nữa… và chẳng quay lại nhìn tôi. Nếu như có chàng trai nào mà gắp cho tôi một miếng thức ăn trong bữa ăn với lũ bạn, có cả mấy cô xinh đẹp và vui tính thì tôi phải cảm kích lắm.

Nhưng chắc chắn, chẳng ai dám gắp thức ăn cho tôi, vì họ sợ tôi sẽ cảm kích, sợ tôi sẽ thích họ ngay từ lần đầu tiên ấy. Họ cầm đũa lên rồi lại hạ đũa xuống, cũng chỉ dám mạnh dạn giục tôi câu ‘em ăn đi’ cho xong trách nhiệm và cũng là thể hiện sự ga lăng của đàn ông. Có lẽ, họ sợ cô gái xấu như tôi sẽ trót dành tình cảm cho họ và đeo bám họ. Chẳng ai đủ dũng cảm để đón nhận người như tôi.
 

Cái chuyện không ít lần bạn tôi giới thiệu về sự xuất hiện của tôi cho một anh chàng nào đó, họ gật đầu rồi quay đi. Xong phải đến lần thứ 4 gặp lại anh ta thì anh ta vẫn hỏi tôi câu ‘em tên gì?’. Nỗi buồn nhân lên gấp bội. Những lúc như thế tôi chỉ muốn phi đến mà tát vào mặt anh chàng kia một cái, rồi túm cổ hắn ta hỏi: “Này, ông kia, ông gặp tôi bao lần rồi mà còn không nhớ tên tôi? Ông coi tôi là cái gì vậy, đừng có tưởng tôi xấu mà ông coi thường nhé!”. Rồi tôi lại tự cười một mình cho cái tình huống mình tưởng tượng ra, thế là họ lại càng có cớ nghĩ tôi ‘đã xấu lại còn dở hơi’. Sao tôi biết ư, chỉ cần nhìn ánh mắt ngạc nhiên của họ là tôi hiểu vì sao…
 
Nhiều lần tôi đã hết kiên trì. Tôi xin phép rút lui trong các cuộc tiệc tùng với bạn bè. Tôi cũng không muốn bị người ta bơ như không có sự tồn tại của mình ở đó. Thế nên, tôi đã cố gắng hết sức từ bỏ chuyện đi cùng ai đó. Bởi tôi biết, mình chỉ làm nền cho họ mà thôi. Nhưng mà, làm sao bây giờ, nếu thế thì tôi còn thê thảm hơn nhiều.

Có gã đàn ông nào đó đối tốt với tôi thì tôi ngồi cả ngày phân tích, liệu họ có thật lòng hay không? Họ có quý mến tôi không, hay chỉ là họ đang thương hại một cô gái chẳng ai để ý đến như tôi? Rồi tôi lại ngồi soi gương cả ngày, cố tìm ra nét gì đó gọi là duyên thầm trên khuôn mặt mình như người ta vẫn nói. Thế nhưng, tôi lại giật mình: “Đừng có làm điều ngu ngốc đó, chỉ có gái đẹp trên đời này chết hết thì mới đến lượt đàn ông thích mày”.

Thế nên, dường như chẳng ai hỏi tôi ngày Valentine là ngày gì. Vì họ nghĩ, với tôi, chắc chẳng có ngày Valentine. Hoặc là họ sợ hỏi rồi tôi sẽ bực mình. Bực thật ấy chứ, vì đã 25 cái tuổi xuân, tôi chưa từng biết đến cái gọi là ngày lễ tình nhân, ngày tình yêu hay đại loại là một ngày nào đó với một người đàn ông mà mình yêu thương. Có chăng cũng chỉ là đứng từ xa nhìn họ hạnh phúc, nhìn người mình thích chung tay với cô gái khác.
 

Cha mẹ sinh ra tôi xấu xí, tôi không oán trách họ, vì số phận đã vậy rồi. Nhiều người còn hài hước bảo tôi đi phẫu thuật, nhưng phải có tiền chứ mới làm được, có phải là người giàu có gì đâu. Bố mẹ sinh ra khuôn mặt này, đã tốn nhiều công sức nuôi dưỡng, tốn tiền cho ăn học, giờ lại tốn tiền thay đổi diện mạo mà chưa giúp gì được cho họ, liệu có phải là đã quá ích kỉ không? Valentine lại đến rồi, người ta nhớ tới người yêu, còn tôi nhớ tới gia đình. Giá như lúc này, tôi được ở bên cạnh cha mẹ thì vui biết mấy. Ít ra, cũng có những người luôn bên tôi, động viên, quan tâm và lo lắng cho tôi, an ủi tôi, và không chỉ liếc nhìn tôi một cái nhìn đầy thương hại. Xấu là cái tội đấy, tôi chẳng tin người ta yêu nhau là ở tâm hồn…

-----------

Nguồn: sưu tầm
Thực hiện: Linh


Nếu các bạn có tâm sự muốn chia sẻ hay muốn hợp tác với Mobiradio, vui lòng liên hệ e-mail 9899@i-com.vn.
 

Thất tình cũng đừng bi lụy, chị em nhớ làm 4 điều này để tim không còn đau nữa

Muốn tim không đau sau khi thất tình bạn cần nhớ những điều dưới đây.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Sưu tầm

Rồi người ấy sẽ đến và ta sẽ bình yên thôi

Chúng ta rồi sẽ lại muốn yêu thật mãnh liệt, cho đến khi ta gặp một người nào đó thật sự cần đến mình. Chúng ta rồi cũng sẽ có một mối tình thật bình dị, và ở mối tình đó ta sẽ cảm thấy mãn nguyện với mọi thứ...

Giọng đọc: Hà Diễm

Bước đi một mình thì đã sao?

Bạn mãi mê tìm kiếm cho mình một nửa yêu thương thực sự nhưng rồi bạn nhận lại chỉ toàn tổn thương, vậy bạn phải làm gì với chặng đường tiếp theo của mình đây, hãy thử bước một mình bạn nhé!

Giọng đọc: Chit Xinh
Tác giả: thethaovanhoa.vn

Người ta vẫn nghĩ tuổi 25 thật đáng ghen tị nhưng mấy ai biết rằng tuổi này cũng lắm nỗi chênh vênh

25 tuổi, các nàng biết rằng mình cũng không còn trẻ để cứ ngông cuồng, nhưng cũng chưa "già" để cứ mãi quay với vòng xoay cuộc sống. 25 tuổi, nàng cũng đã thôi mơ về chuyện tình đẹp, đã biết cách vượt qua sau những "cơn bão lòng"

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Bestie

Không cần phải hẹn hò nếu chỉ vì sợ cô đơn!

Nếu may mắn tìm được một tình yêu chân thành thì thật sự đáng chúc mừng, còn nếu chưa có ai đó khiến trái tim rung động thì nàng vẫn có thể tận hưởng cuộc sống tuyệt vời theo cách bản thân mong muốn.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Trang Chu

Ai đã từng đi qua thương nhớ mới biết cô đơn chưa bao giờ là chọn lựa

Có là ai đi nữa, có kiên cường đến mấy đi nữa, trong lòng chưa bao giờ nguôi ngoai muốn ai đó ôm vào lòng mỗi lần chúng ta lạc lõng.

Giọng đọc: Nho Xanh
Tác giả: Phan Trang Lê

Cô gái à, hãy yêu đi

Em hãy tìm cho mình một ai đó đủ bao dung, đủ yêu thương, đủ quan tâm để em gửi gắm đi. Ừ thì cái bóng của người cũ đôi khi vẫn còn ám ảnh em làm em sợ hãi, nhưng em ạ, nếu ai đó đủ chân thành trái...

Giọng đọc: Babum
Tác giả: Nguyên

Em muốn chọn cho mình một con đường riêng

Trên con đường của riêng em giờ đây sẽ không còn bóng dáng của quá khứ muộn phiền, sẽ không còn nước mắt và những niềm day dứt.

Youtube

Facebook Fanpage