[TDCX 03]: Cô gái đến từ hôm qua...

Thể hiện : Vy Cầm,Chit Xinh
Tác giả : Vy Cầm
15-09-2017
  0   2587

Đã hơn một lần tôi khóc vì nhớ cậu, dù cho cậu vẫn đang ngồi ngay bên cạnh mình. Đã hơn một lần tôi khóc vì nhớ mình, nhớ mình của ngày xưa. Chúng ta già đi rất nhanh vì bị nỗi nhớ hành hạ, mà nỗi nhớ, thì cứ trẻ mãi...

 

Thành phố trở mình về hạ, mùa chia phôi. Bắt đầu thấy cái gì lỡ làng, chớm nảy mầm trong mùi đất ẩm dậy lên nơi những hạt mưa rào đầu tiên. Tình cờ, tôi mới dùng lại loại dầu gội và nước xả vải mà năm mười bảy mình từng dùng. Có lẽ bởi vậy mà đôi khi – tôi ngỡ như mình chỉ mới tròn mười bảy. Người ta chẳng thể phủ nhận sức mạnh lạ kỳ của những mùi hương, nó đánh thức giác quan, đánh thức cả những ngày tháng tươi rói và tràn trề. Tôi hơi buồn.

 

Tôi gọi bài hát này là bản tình ca khi mình mười bảy tuổi. Bản tình ca dành riêng cho mùa hạ, mùa mưa và mùa của yêu đương thơ ngây trong trẻo. Ngoảnh đi ngoảnh lại đã thấm thoát mười năm rồi, mà sao nghe lại vẫn thấy trong veo. 

 

Đã hơn một lần tôi khóc vì nhớ cậu, dù cho cậu vẫn đang ngồi ngay bên cạnh mình. Dù cho mỗi tháng, tạm gác lại bộn bề công việc, chúng tôi vẫn dành ra một ngày cuối tuần để bạn bè café tụ tập cùng nhau. Tôi nhớ cậu của ngày xưa, xưa đến nỗi mọi hình ảnh dường như đã mờ nhạt, chẳng còn rõ ràng. Tôi nhớ quay quắt cái dáng hình cậu nhỏ thó liêu xiêu trên chiếc xe đạp lẻ loi xa dần cuối con đường trong bong chiều tím ngắt, gió rất lạnh.

 

Đã hơn một lần tôi khóc vì nhớ mình, nhớ mình của ngày xưa…

 

 

---

 

Các bạn thính giả thân mến, có lẽ với ai trong chúng ta, ca khúc “Cô gái đến từ hôm qua” của nhạc sĩ Trần Lê Quỳnh đã chẳng còn lạ lẫm gì và hơn thế là nó còn được rất nhiều người yêu thích. Ra đời từ năm 2000 - đến nay ca khúc tròn 17 tuổi này đã được nhắc đến qua những bài báo hay vô số trang blog điện tử,và hầu hết người ta đều bày tỏ sự đồng cảm của mình qua từng ca từ và giai điệu đẹp buồn. “Cô gái đến từ hôm qua” cũng đã được thể hiện qua rất nhiều giọng ca khác nhau, từ những ca sỹ gạo cội của Việt Nam như Thu Phương, Mỹ Tâm, Nguyễn Phi Hùng… cho tới những gương mặt trẻ như Lynk Lee hay Hy với bản cover Tiếng Anh: The girl from yesterday. 

 

Trạm Dừng Cảm Xúc xin đem đến cho các bạn một bài viết hay về ca khúc này của blogger Gió, có tựa đề: “Từ hôm qua”:

 

“Có những bài hát, tôi nghe, nhưng nó không làm tôi cuồng người hát. Mà nó lại làm tôi cuồng người viết.

 

Tôi cuồng được biết nó đã được viết ra như thế nào. Tôi cuồng được biết cái cảm xúc của người nhạc sỹ khi những nốt nhạc đầu tiên nảy ra cho đến tận khi khuông nhạc cuối cùng chấm bút. Tôi cuồng được có những cảm xúc ấy, dẫu hầu hết chúng mạnh mẽ đến nát cõi lòng…

 

Một trong những lúc ấy là khi tôi được nghe Cô Gái Đến Từ Hôm Qua… Tôi luôn dành cho nó một lời khen như thể một trong những bài hát Việt hay nhất từng được sáng tác.

 

Cô Gái Đến Từ Hôm Qua là một cuốn tiểu thuyết ngắn của Nguyễn Nhật Ánh, kể về một cậu học trò tên Thư, thuở nhỏ cậu ấy hào hùng và ra vẻ sai khiến cô bé Tiểu Li nhiều thế nào thì bây giờ, khi đã lớn, cậu lại ngu ngơ và bị xỏ mũi bởi cô bạn cùng lớp Việt An nhiều bấy nhiêu. Một câu chuyện hài hước, lãng mạn, nhẹ nhàng đúng chất Nhật Ánh. Một câu chuyện “happy ending”.

 

 

Chẳng biết bài hát ấy có liên quan gì đến câu chuyện này không, nhưng cũng không cần bận tâm lắm, bởi bài hát, nó vẫn hay dẫu bạn đã từng đọc truyện hay chưa. Tội là, tôi không nghĩ bài hát có “happy ending” như thế.

 

Chắc nó cũng đến từ một lần tìm lại một tấm ảnh cũ, một cuộn phim cũ như Hai Mươi Mùa Xuân vậy. Nó kể về một mối tình đầu, nơi hai kẻ còn ngây thơ và ngốc dại, đã gieo vào tim nhau những hạt mầm đầu tiên của một thứ cảm xúc lạ lùng nhất và ấm áp nhất trong cuộc đời họ.

 

Tôi không nghĩ hai kẻ ấy biết tình yêu là gì. Họ chỉ cảm thấy nó hiện diện và làm loạn tâm hồn vậy thôi. Chính vì thế mà hai kẻ ngu ngơ ấy hứa hẹn với nhau rằng “sẽ quay trở lại vào một ngày mai như hai người bạn”, vào một ngày mai khi chúng ta đã lớn, đã già, đã có vợ có chồng, nhưng ta sẽ quên hết, để quay lại về những ngày ấu thơ…

 

Ở cái khoảnh khắc ấy, anh như đứa trẻ, còn em đến từ hôm qua, chúng ta thả mình trôi vào kỷ niệm, để mặc chúng ùa về, như để mặc sóng vỗ bờ, để mặc gió cuộn trên những cánh đồng. Hai đứa trẻ đã lớn, đã va chạm vào đời, tìm về kỷ niệm như tìm về một ngọn lửa sưởi ấm tâm hồn đã chai sạn nhiều.

 

Anh đã lớn, đã hiểu cái cảm xúc ngày ấy len lỏi vào trái tim mình được gọi là tình yêu. Tình yêu đầu của anh. Anh đã lớn, đã hiểu thời gian ra đi không thể quay trở lại, em không trở lại, và em không trẻ lại. Cái ngày mai của chúng ta đã không tới bao giờ. Thời gian là ánh sao băng trôi nhanh, và trong một cái chớp mắt, hạnh phúc của em, anh đã quá xa…

 

Anh đã lớn, đã đủ lớn, đủ xa hạnh phúc, đủ vấp ngã qua những cuộc tình, qua những chuyện đời, đủ buồn để mong được bé lại, vùi đầu ngủ vào kỷ niệm, và ngây ngô như hôm qua…

 

 

 

 

Cái hôm qua không nhất thiết phải là tình đầu, nó có thể là bài hát bạn dành cho bất cứ mối tình nào của mình đã qua, bất cứ mối tình đẹp đẽ nào mà bạn muốn quay về và ngủ yên. Khi bạn ngồi co ro một mình trong góc phòng tối tăm, gục khóc trên đầu gối mình, chẳng có gì vuốt ve bạn trừ kỷ niệm. Chúng vừa mờ nhạt trong những nước mắt khóc oà, mà lại vừa rõ ràng như một món đồ trong tay bạn. Chúng sưởi ấm tim mình, và từ đó cái ấm bao quanh bạn cùng với nỗi cô đơn.

 

Cái âm nhạc của Cô Gái Đến Từ Hôm Qua tự nhiên như hơi thở, như kể chuyện, không quá điệp vần nhưng vẫn trôi chảy và trong trẻo. Mỗi lần tôi nghe nó, tôi như thế một anh chàng ngồi với cây đàn, bên ánh lửa và chỉ có ánh lửa, anh ấy hát cho riêng mình, và cho ánh lửa nghe.

 

Tôi nghe nó như thủ thỉ, rồi dạt dào. Tôi nghe nó hy vọng khi về với kỷ niệm và giấc mơ, rồi lại nghe nó u buồn khi quay về thực tại. Tôi nghe những “quên tất cả”, những “tìm về”, rồi lại nghe những “dường như”, những “mãi mãi là như thế”…

 

Tôi nghe như anh chàng bên ánh lửa, đang hát để gọi tình về. Dẫu ánh lửa phản chiếu trong đôi mắt anh, nhưng nó không nhìn ánh lửa, nó nhìn về một khoảng vô định, không có ở thực tại này…

 

Trần Lê Quỳnh làm tôi nhớ đến Chế Lan Viên. Ngày ấy cô tôi dạy, Chế Lan Viên là một nhà thơ rất triết lý, triết lý cảm xúc. Và Trần Lê Quỳnh cũng thế. Ở đó, có những câu chữ như định lý:

 

“Và nếu thuộc về nhau, em sẽ trở lại”
“Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài”

 

 

Cuộc đời người chỉ đâu chừng 60 năm, nỗi nhớ của một việc dẫu chỉ vỏn vẹn trong vài ngày lại làm ta cảm thấy chúng dài và xa như hàng thế kỷ. Tình yêu như định mệnh, như số phận, như duyên nợ, chia tay vậy, nhưng trong lòng kẻ ở lại vẫn chờ đợi một sự quay về. Cơ bản là đã trao quá nhiều và thuộc về nhau quá đậm sâu.

 

Cô Gái Đến Từ Hôm Qua là một bài hát kỳ lạ. Kỳ lạ ở chỗ tôi, dẫu tôi nghe rất nhiều người hát rồi, nhưng chưa hẳn một ai làm cho tôi thực sự thấy đã, nhưng nghe ai chăng nữa, tôi vẫn luôn thấy hay, và vẫn có thể khóc nín và lặng câm. Cái cảm giác nghe không dạt dào như khi bạn được hát nó, dẫu là hát ở đâu, lúc nào, một mình hay với một ai.

 

Nó còn kỳ lạ ở chỗ tôi chưa thấy bạn trẻ nào chê nó cả. Đến ngay cả một người khó tính tôi biết – Quốc Bảo – vẫn khen nó như một tác phẩm có một không hai. Hẳn là nó sẽ còn sống và làm rộn con tim của những kẻ hoài niệm rất nhiều năm sau nữa.

 

Nó là một bài hát, theo đúng nghĩa, killing me softly with his song… Và trích lại một câu nói của Quốc Bảo về bài hát này: “Chúng ta già đi rất nhanh vì bị nỗi nhớ hành hạ. Mà nỗi nhớ thì cứ trẻ mãi…”"

 

Các bạn thính giả thân mến, một điều vô cùng đặc biệt xuất hiện trong chương trình hôm nay đó là ban biên tập Trạm Dừng Cảm Xúc đã may mắn kết nối được với nhạc sỹ Trần Lê Quỳnh, người cha đẻ của ca khúc “Cô gái đến từ hôm qua”. Ban Biên Tập chương trình xin được gửi lời cám ơn chân thành nhất tới anh vì anh đã dành thời gian mở lòng và chia sẻ về ca khúc này cùng các bạn thính giả của Trạm Dừng Cảm Xúc! Và chúng ta hãy cùng lắng nghe nhạc sỹ Trần Lê Quỳnh chia sẻ về “Cô gái đến từ hôm qua”, các bạn nhé!

 

 

 

---

Những người thực hiện:

 

BTV: Vy Cầm

 

MC: Chit Xinh - Vy Cầm

 

KTV: Nhím Xù.

 

 

 

Mọi tâm sự, chia sẻ, thư từ muốn gửi về Trạm Dừng Cảm Xúc, hãy gửi về địa chỉ hòm thư tramdungcamxuc@gmail.com, bạn nhé!

 

 

Giọng đọc: Chit Xinh
Tác giả: Chit Xinh

[TDCX 01] Hạnh phúc ở ngay trong tim ta!

Bạn thân mến, trên chuyến tàu chuyển động vội vã của cuộc sống, bạn đang cùng Chit Xinh dừng chân và ghé qua Trạm dừng cảm xúc – của RadioMe.VN, nơi bạn có thể tìm thấy những câu chuyện, ký ức, tình cảm thương yêu đã gắn bó rất sâu...

Giọng đọc: Vy Cầm,Chit Xinh
Tác giả: Sâu Điên

[TDCX 02]: Mùa Vu Lan, mùa của những nhớ thương!

Tôi biết mình tham lam, và có lẽ những ai còn ba mẹ cũng sẽ tham lam như tôi. Tham lam giữ lấy và ôm hết tình yêu thương trời biển ấy. Tham lam ngay cả khi luật đời không cho phép làm như vậy.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 06]: Hôm nay tôi cô đơn...

Đừng ngại nói: ”Tôi đang buồn. Tôi cảm thấy cô độc”, nếu bạn muốn được chia sẻ. Nhưng cũng đừng ngại nói: "Hãy để tôi một mình lúc này” nếu bạn thực sự muốn như vậy. Đừng ngại vì đó là điều bình thường. Điều chúng ta nên làm là...

Giọng đọc: Vy Cầm,Chit Xinh
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 07] Hãy yêu nhau đi

Hãy yêu như đang sống và hãy sống như đang yêu. Yêu để sự sống tồn tại và sống cho tình yêu có mặt.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 08] Nếu chỉ còn một ngày để sống…

Hãy sống như thể ngày mai sẽ chết. Và hãy yêu như thể - ngày mai sẽ cách xa.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 09] Những mùa đông yêu dấu...

Hà Nội là “Hà Nội nhất” mỗi độ đông về, và “Hà Nội mùa đông nhất” là khi Hà Nội giờ khuya, Hà Nội mưa phùn rơi, Hà Nội khi các đường phố trở nên gần như hoang vu và cô quạnh, lạnh lẽo, da diết buồn.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 10] Đã đến lúc nói lời tạm biệt...

Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu...

[TDCX 11]: Tết rồi, về nhà thôi!

Tết. Là khi những hoa mai, hoa đào khoe sắc mỗi miền quê. Là khi truyền hình, mạng xã hội bắt đầu đếm ngày cận Tết. Là khi lượng người đi lại trên phố vẫn như bình thường mà ai cũng vội vã. Chỉ cần vậy thôi là đủ để...

Youtube

Facebook Fanpage