[TDCX 05]: Mùa thu lá xanh...

Thể hiện : Chit Xinh
Tác giả : Vy Cầm
29-09-2017
  0   6640

Các bạn thính giả thân mến, ban biên tập Trạm Dừng Cảm Xúc đã lấy tên một bài hát của Hy để đặt làm tựa đề chương trình ngày hôm nay. Khi nghĩ về mùa thu, chắc hẳn người ta thường nghĩ tới hình ảnh “mùa thu lá vàng bay”. Có lẽ các bạn thính giả lắng nghe chương trình sẽ tự hỏi: “Tại sao mùa thu mà lá lại xanh? Mùa thu - lá xanh liệu nghe có vô lý quá không?”… Và ban biên tập chương trình đã rất may mắn vì có cơ hội kết nối được tới anh Minh Quốc – nhạc sỹ sáng tác ca khúc "Mùa Thu Lá Xanh". Xin mời các bạn cùng Trạm Dừng Cảm Xúc kỳ số 05 lắng nghe những lời bộc bạch của chính nhạc sỹ "Mùa Thu Lá Xanh" – anh Minh Quốc.

 

---

 

Tôi tin rằng, trong chúng ta ai cũng có một con đường mà dẫu có đi qua bao tháng năm, bao biến cố của cuộc đời ta cũng chẳng thể quên nổi. Con đường với hàng lá me bay ngày tựu trường đầu tiên, con đường ngày ta nhận ra bước chung đôi bầu trời xanh một màu xanh rất khác, con đường về nhà, những con đường khắc thật sâu trong tâm khảm, những con đường mãi mãi không bao giờ có thể phai lạt trong trái tim. Với tôi, con đường ấy là một con đường đầy màu xanh, như bài hát nào đã gọi nổi thành tên:

 


“Hôm mùa thu, từng hàng cây nhẹ ru buông lá xuống mặt hồ xao sóng
Em cầm tay anh dạo trên con đường xanh,
anh hát vu vơ về những giấc mơ.
Em lặng im hạnh phúc ngập tràn trái tim
Em ước phút giây này là mãi mãi”...

 


Thanh xuân của mỗi người, tôi nghĩ, đều mang tên một ai đó. Tôi còn nhớ như in câu nói rất hay trong một bộ phim mình từng xem, “yêu đúng người là tình yêu, yêu sai người là tuổi trẻ”.

 

Và tôi tin mình có đủ hai thứ ấy trong thanh xuân của mình. Ai yêu mà không tin đó là tình yêu duy nhất, ai yêu mà nghĩ rằng có một ngày phải chia phôi, ai yêu mà không nghĩ rằng tuổi trẻ này đẹp đẽ biết bao nhiêu, dẫu có thể ta sẽ đau, dẫu có thể người sẽ đi. Một ngày nào đó trong đời, ngày đó có thể mưa ngâu, có thể lạnh giá, cũng có thể nắng vàng tươi, ta nhận ra người mình thương yêu đã không còn như xưa nữa. Như một ngày mưa, ta nhìn ra cửa sổ và không sao ngăn nổi những giọt nước đang rơi, ta chỉ có thể níu giữ lại dấu vết ướt nhèm của nó như níu giữ lại những ký ức đẹp mà ta từng có với người.

 

“Nhưng mùa thu đi rồi anh cũng ra đi
Mình em với con đường lá xanh
Có nỗi buồn màu xanh như lá
Như dòng sông nước cuốn đi tháng năm
Em ném những viên sỏi nhỏ xuống hồ
Để mặc cho tâm tư theo mùa thu trôi
Có ai buồn mà vui như thế
Không phải em dễ lãng quên nỗi đau
Ai đã đưa em đi giờ bỏ lại
Một mình em lẻ loi giữa mùa thu lá xanh.”

 

 

 


Tôi từng đi qua tình yêu, từng là một trái tim thất bại. Còn gì buồn hơn một trái tim mãi mãi không giữ nổi người thương yêu của cuộc đời mình? Đã nhiều năm đi qua, mọi thứ có thể thay đổi, những cây bàng trên con phố tôi ở đã thay lá mấy mùa, người tôi thương cũng đã vu quy, chỉ có những con phố Hà Nội là còn ở lại cùng tôi, mãi mãi.  Phan Đình Phùng, Hoàng Diệu, Thanh niên…

 

Thời gian đã chảy trôi như thế, mọi thứ đều có thể bị lãng quên, nhưng trong lòng tôi, những gì đã từng có, cả niềm hạnh phúc lẫn đau khổ sẽ vẫn mãi mang một màu xanh hi vọng. Tôi không tin vào cổ tích, cũng không tin vào những tấm vé khứ hồi của trái tim trong tình yêu, nhưng tôi tin, ở khoảnh khắc đẹp đẽ đó, tôi và người, đã thực lòng cho nhau những tình cảm chân thành nhất, tươi đẹp nhất, xanh tươi nhất. Thế nên, con đường trong trái tim tôi, con đường mùa thu ấy, không phải là màu vàng úa mà là màu xanh, màu xanh của thanh xuân, không hối tiếc, không oán hận.



 

 

---

 

"Nếu một lần nữa duyên phận đủ đậm sâu cho tôi mở lòng với tình yêu, đó ắt hẳn phải là chàng trai có thể nắm tay tôi bước ra khỏi những chia ly thường thấy, hẳn là một chàng trai có thể lặng im cùng tôi mỗi khi lòng gợn sóng trước những nỗi niềm không tên của cả một thế giới hỗn độn cảm xúc đầy dự cảm, hoài nghi, lo sợ phụ nữ. Thật lạ kỳ là đến một lúc nào đó trong cuộc đời, con người ta không còn mong mỏi ở nhau những tiếng cười, những câu chuyện ồn ã đầy rẫy của của cuộc sống vốn dĩ thị phi này. Không hẳn là niềm vui thì chóng tàn, không hẳn là nỗi niềm không cần sẻ chia thành lời cũng có thể hiểu được. Chỉ là lặng im cho ta một cảm giác an toàn, cho ta một chút đồng cảm, cho ta một chút niềm tin rằng dù có thế nào đi chăng nữa, bàn tay này vẫn sẽ lặng im bên cạnh mình, dẫu ngoài kia thế giới có ồn ào, có đổi thay, dẫu ngay cả chính  ta cũng lặng im…

 

Nếu người ấy còn có thể xuất hiện trong cuộc đời, nơi đầu tiên tôi muốn người ấy đến cùng mình là những con phố của Hà Nôi. Tôi muốn được nắm tay người ấy, nói với anh rằng, “em đã từng một mình khóc ở đây rất nhiều lần, chỉ mình em, và những hàng cây. Nhiều  lắm  anh biết không? Nhưng em vẫn luôn tin, một ngày nào đó anh sẽ xuất hiện, như những chồi xanh vẫn lên khi mùa sang, như những hi vọng”

 

(Một bài viết của thính giả Kiha)

 

 

 

 

BTV: Vy Cầm.

MC: Chit Xinh.

KTV: Nhím Xù.

 

Ban biên tập chương trình xin chân thành cám ơn nhạc sỹ Minh Quốc đã dành thời gian chia sẻ, trải lòng mình cùng Trạm Dừng Cảm Xúc!

 

 

 

Mọi tâm sự, chia sẻ, thư từ muốn gửi về Trạm Dừng Cảm Xúc, hãy gửi về địa chỉ hòm thư tramdungcamxuc@gmail.com, bạn nhé!

Giọng đọc: Chit Xinh
Tác giả: Chit Xinh

[TDCX 01] Hạnh phúc ở ngay trong tim ta!

Bạn thân mến, trên chuyến tàu chuyển động vội vã của cuộc sống, bạn đang cùng Chit Xinh dừng chân và ghé qua Trạm dừng cảm xúc – của RadioMe.VN, nơi bạn có thể tìm thấy những câu chuyện, ký ức, tình cảm thương yêu đã gắn bó rất sâu...

Giọng đọc: Vy Cầm,Chit Xinh
Tác giả: Sâu Điên

[TDCX 02]: Mùa Vu Lan, mùa của những nhớ thương!

Tôi biết mình tham lam, và có lẽ những ai còn ba mẹ cũng sẽ tham lam như tôi. Tham lam giữ lấy và ôm hết tình yêu thương trời biển ấy. Tham lam ngay cả khi luật đời không cho phép làm như vậy.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 06]: Hôm nay tôi cô đơn...

Đừng ngại nói: ”Tôi đang buồn. Tôi cảm thấy cô độc”, nếu bạn muốn được chia sẻ. Nhưng cũng đừng ngại nói: "Hãy để tôi một mình lúc này” nếu bạn thực sự muốn như vậy. Đừng ngại vì đó là điều bình thường. Điều chúng ta nên làm là...

Giọng đọc: Vy Cầm,Chit Xinh
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 07] Hãy yêu nhau đi

Hãy yêu như đang sống và hãy sống như đang yêu. Yêu để sự sống tồn tại và sống cho tình yêu có mặt.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 08] Nếu chỉ còn một ngày để sống…

Hãy sống như thể ngày mai sẽ chết. Và hãy yêu như thể - ngày mai sẽ cách xa.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 09] Những mùa đông yêu dấu...

Hà Nội là “Hà Nội nhất” mỗi độ đông về, và “Hà Nội mùa đông nhất” là khi Hà Nội giờ khuya, Hà Nội mưa phùn rơi, Hà Nội khi các đường phố trở nên gần như hoang vu và cô quạnh, lạnh lẽo, da diết buồn.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Vy Cầm

[TDCX 10] Đã đến lúc nói lời tạm biệt...

Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu...

[TDCX 11]: Tết rồi, về nhà thôi!

Tết. Là khi những hoa mai, hoa đào khoe sắc mỗi miền quê. Là khi truyền hình, mạng xã hội bắt đầu đếm ngày cận Tết. Là khi lượng người đi lại trên phố vẫn như bình thường mà ai cũng vội vã. Chỉ cần vậy thôi là đủ để...

Youtube

Facebook Fanpage