Yêu là chuyện của một người nhưng tình yêu là chuyện của hai người

Thể hiện : Nhím xù
25-10-2016
  0   745

Tôi chẳng hiểu mình thích Nam ở điểm gì, cũng chẳng biết vì sao một kẻ sống bằng lý trí từ trước khi gặp Nam lại trở nên yếu đuối và mềm yếu đến như vậy. Nam bằng tuổi tôi, nhưng thật ra Nam sinh sau tôi tròn một tháng; ở Nam luôn có hai thái cực, hoặc suy nghĩ quá trẻ con hoặc là chín chắn như một người đàn ông thực thụ. Thành tích của Nam chưa bao giờ gọi là xuất sắc, kiểu như trên trời dưới đất thì Nam thuộc top lưng chừng nửa. Mà tôi thì ghét kiểu người như vậy, nhưng cuối cùng định mệnh luôn thích sắp đặt chúng tôi vào những hoàn cảnh trớ trêu nhất.

 

Tôi chẳng biết, do tôi quá yêu Nam, hay vì ở cái độ tuổi này tình yêu nó không còn kiểu dữ dội như trước nên đôi lúc tôi có thể làm ngơ tất cả. Cũng một phần tôi hiểu trong tình yêu sẽ có một người yêu đối phương nhiều hơn nên chắc chắn người đó sẽ là người chịu nhiều đau đớn hơn tất cả. Và tất nhiên trong trường hợp của tôi, không ai khác chính tôi là người sẽ ôm nỗi đau về mình nhiều nhất.

 

Tôi có thể chờ đợi Nam hàng giờ sau những ngày làm việc mệt mỏi. Bù lại khi nhìn thấy Nam trước cửa phòng, không phải là câu: “xin lỗi, anh lỡ hẹn” mà là bóng dáng của một kẻ vừa trở về trong cơn say triền miên của những bữa tiệc dài. Sự tủi hờn dâng lên trong đôi mắt tôi, tôi chỉ có thể nhìn Nam nằm miên man trên chiếc giường và lặng lẽ trở về trong bóng đêm đen kịt. Kỷ niệm một năm ngày chúng tôi quen nhau, Nam không hề nhớ tới, không hoa, không quà và không gì cả. Tôi trăn trở cả buổi để cuối cùng nhận được dòng tin nhắn: “Anh quên nói với em, hôm nay anh có cuộc hẹn với đám bạn cũ”. Nếu vậy, tôi là gì của Nam??? Nhưng rồi mọi thứ lại trôi qua như thể chưa bao giờ bắt đầu vậy. Khi chúng tôi bước đi cùng nhau một chặng đường đủ dài, Nam vẫn giữ cho mình thói quen lỡ hẹn, cũng chưa bao giờ một cuộc vui nào trọn vẹn đến cùng vì lý do bạn bè, đồng nghiệp xen kẻ những kỷ niệm của chúng tôi.

 

Một lần khác, Nam lại làm tôi khóc. Đó là một chiều cuối tháng 10 khi những cơn gió heo may làm dịu đi tiết trời nóng nực và u bức. Tôi vừa lãnh lương, khoản tiền ít ỏi ấy không ngăn cản niềm vui của tôi khi nghĩ về Nam, tôi sẽ dành tặng Nam một món quà bất ngờ nào đó. Chẳng cần một lý do đặc biệt, chỉ là tôi không thể ngăn nổi cảm xúc mạnh liệt đang che đậy trong trái tim mình khi nghĩ về Nam. Tôi chọn một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, tôi ko hẳn thích màu này, chính ra tôi thường bị hấp dẫn bởi chiếc áo sơ mi trắng hoặc những bộ cánh sơ mi tối màu hơn. Nhưng không hiểu sao, khi nhìn vào chiếc áo ấy tôi chợt thấy nụ cười rạng rỡ của Nam sẽ hoàn hảo hơn bất kỳ thứ nào khác. Và mọi thứ chấm dứt khi tôi thấy, ngày hôm ấy Nam đã đi với một người con gái khác, tay trong tay, nụ cười hạnh phúc, ngọt ngào hơn những lần tôi từng biết. Đó cũng là lần tôi thấy mình có thể bình tâm như vậy, chỉ thấy mọi thứ đều diễn ra thật chậm, những khoảnh khắc ấy cứ như thể chỉ có 3 chúng tôi. Tôi quay mặt và khóc, có lẽ đó là giới hạn cuối cùng. Nhưng không, đó chưa phải là tất cả những gì tôi nhận được. Nam không chạy đến níu kéo tôi, tôi cũng không làm to chuyện, tôi chỉ trở về và suy nghĩ về bản thân mình. Hình như từ lúc yêu Nam, tôi bỏ lòng tự trọng, tôi bỏ danh dự bản thân và bỏ luôn những mối quan hệ ngoài luồng khác. Tôi khao khát một tình yêu đúng nghĩa, tôi cũng đã tính chặng đường dài phía sau cho cả hai, nhưng tôi sai lầm rằng tất cả những điều đó chỉ do một phần tôi tự dựng nên, mà trong tình yêu một là không đủ. Nam gặp tôi khi đồng hồ đã nhích dần sang con số thứ 12, tôi ngồi đối diện với Nam, không chất vấn và cũng không gào khóc. Tôi im lặng chờ đợi một lời giải thích, nhưng trong lòng hiểu rằng sẽ khó có một câu trả lời nào đúng hơn là ba từ “Anh xin lỗi”. Và, Nam lên tiếng:

 

- Anh luôn luôn cố gắng để chấp nhận em, nhưng hình như anh không thể.

 

Tôi hiểu, những lời nói đó như cứa vào vết thương đang rỉ máu trong con người tôi, tôi nhìn Nam như một sự khẳng định cuối cùng:

 

- Anh chắc chứ??

 

- Đúng vậy, em không giống như những cô gái trước ấy anh từng gặp, em bình tâm trước tất cả những lỗi lầm của anh, em không mè nheo, không đòi hỏi, không trách móc vì anh lỡ hẹn, em không bao giờ giận anh và đúng hơn chẳng bao giờ em ghen khi thấy anh nói chuyện với cô gái khác.

 

- Anh muốn biết lý do không?

 

Nam bất ngờ nhìn tôi, ánh mắt ấy vừa hằn lên sự hiếu kỳ, vừa hằn lên sự khó hiểu, còn tôi nén chặt nỗi lòng đang gào thét, trả lời một cách thản nhiên nhất có thể:

 

- Vì anh là mối tình đầu, nhưng mối tình ấy lại ở ngưỡng tuổi mà tôi đã đủ chín chắn nhìn nhận sự việc. Tôi chẳng bận tâm anh trêu ghẹo những cô gái khác vì tôi biết anh chỉ nhất thời bước chân qua đường chứ chẳng nghiêm túc trong mối quan hệ đó, tôi chẳng mè nheo, đòi hỏi anh vì tôi không muốn nhìn thấy anh như bao người con trai khác.

 

 

Nhưng…

tôi ngập ngừng nói tiếp..

 

- Anh chắc không bao giờ hiểu được, chẳng có người con gái nào đủ mạnh mẽ để vượt qua bóng người con trai mình đã yêu, tôi cũng vậy, tôi cũng thích được nuông chiều, thích được vỗ về hơn cả bọn trẻ con ba tuổi. Vấn đề, thực tế quyết định hành động bản thân. Nhìn anh lao tâm vì sự nghiệp, nhìn anh mệt mỏi vì công việc và vì tôi yêu anh nên tôi vờ trở nên mạnh mẽ như vậy. Chỉ có điều hôm nay…” Anh yêu cô gái ấy phải không???”

 

Nam cúi mặt, chẳng dám nhìn tôi, và tôi hiểu có lẽ chẳng cần một lời trả lời nào nữa, tất cả sẽ trở về vị trí ban đầu của nó mà thôi.

 

- Anh về đi, hãy đối xử với cô gái ấy tốt hơn những gì anh đã từng đối xử với tôi, nhưng dù có đi hết cả cuộc đời này anh sẽ chẳng bao giờ gặp được người con gái nào như tôi cả, vì từ bây giờ tôi cũng sẽ chẳng gồng ép bản thân mình vì bất kỳ một người nào khác nữa. Chúng ta gặp nhau không sai, chỉ là sai thời điểm.

 

- Anh về đi, không phải thấy bản thân mình có lỗi, vì yêu là chuyện của một người, nhưng tình yêu là chuyện của hai người. Mọi chuyện có sự khởi đầu thì sẽ có sự kết thúc. Tôi sẽ không biết mình trải qua những ngày tháng sau này như thế nào, nhưng nếu cứ ép buộc bản thân vì nhau thì càng dẫn đến những sai lầm không thể níu kéo.

 

Nam nhìn tôi, nhìn bằng ánh mắt mà có thể cả cuộc đời này tôi không bao giờ có thể gặp được nữa, rồi bằng tất cả những gì còn sót lại Nam tiến lại và bỗng chốc ôm lấy tôi, tôi không tránh cái ôm đó, cũng chẳng hề đón nhận. Chỉ nghe bên tai những lời nói cho cuối cùng cho mối quan hệ của chúng tôi: “Anh sai, anh đã không biết trân trọng em, nhưng có thể em đúng, yêu là chuyện của một người nhưng tình yêu là chuyện của hai người. Anh xin lỗi, xin lỗi vì tất cả”. Những âm thanh đó chầm chậm len lõi vào ký ức của tôi, và khi tôi cảm nhận được giọt nước mắt ấy thấm qua vạt áo của mình tôi hiểu đó là một kết thúc tốt nhất dành cho chúng tôi, như thể hai đường thẳng giao nhau và tiếp tục cuộc hành trình của mình. Chỉ vậy thôi, đôi khi sự kết thúc cho một mối tình lại không như chúng ta đã mường tượng, cũng có thể ở các thời điểm khác nhau con người sẽ biết cách lựa chọn cho mình một kết thúc nhẹ nhàng nhất. Cũng như vậy, chúng ta đang viết tiếp cho mình những dòng dang dở trong trang sách của đời mình, dù chẳng biết cuốn sách ấy bao giờ mới có hồi kết.

 

Nguồn: truyenngan.com.vn

Nhóm sản xuất RadioMe: Thanh Hòa, Nhím xù

Giọng đọc: Chit Xinh,Nhím Xù
Tác giả: Di An

Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 2

Những hồi ức tươi đẹp bừng lên như nắng mai giữa quãng thời gian u tối ấy, những tia nắng ấy là Quân chứ không phải ai khác, đã sưởi ấm và tỉnh thức những giấc mơ tôi. Tôi hồ hởi vì câu trả lời cho lời tỏ tình của...

Giọng đọc: Chit Xinh,Nhím Xù
Tác giả: Di An

Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 1

Tôi bên Quân không quá lâu nhưng thứ tình cảm đã có với Quân khó có gì thể thay thế được. Quân là người đã thổi vào trong tôi một nguồn sống khác. Không có cậu ấy, chắc gì tôi qua nổi nỗi tuyệt vọng và nhận ra cuộc đời...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Thanhnien

Truyện ngắn: Lọ mứt bị bỏ rơi

Hà đảo mắt quanh, tìm người nào có cảm tình để bắt chuyện. Người ngồi sát cô là một bà già chừng bảy mươi, đang đọc say sưa một cuốn tiểu thuyết dày.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: truyenngan.com

Truyện ngắn 5 giây - Phần 1

Một ngày đông gió lạnh rít từng cơn, nơi đường phố đông người qua lại, cậu tiến về phía tôi, bất chợt trong vài giây ngắn ngủi như cánh hoa anh đào lìa khỏi cành, tôi nhận ra chúng ta không là của nhau nữa rồi...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 1

Nhưng dù chỉ là thoáng qua, tôi vẫn sẽ nhớ về cậu ấy. Đến bao giờ, thế gian ngừng.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: truyenngan.com

Truyện ngắn 5 giây - Phần 2

Cứ như thế, dường như cậu đã quên tôi nhiều hơn một chút. Thật đáng buồn là ngày nào cũng thấy nhau nhưng lại giống như chưa bao giờ gặp, ánh mắt thường đập vào nhau nhưng dường như là vô hình. Tôi tự nhủ rằng cậu đang lo cho...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Dù chỉ là thoáng qua - Phần 4

Thời điểm tôi nhận được tin nhắn bất ngờ ấy, thành phố đã bước vào mùa xuân năm sau.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 3

Tôi vội vàng dừng lại để chạm vào mu bàn tay của Đông Vũ, vẫn lạnh buốt. Nhưng lần này cậu không rụt tay lại mà để mặc tôi nắm chặt lấy nó.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Ngạ Quỷ

Truyền thuyết ma trùng - Phần 5

Đang lúc anh xoay người chuẩn bị tiếp tục bám theo gã đàn ông kia, thì bất chợt cả thân người gã ta lại lừ lừ quay lại.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Truyencuoihay

Chằng đùa được đâu

Hãy cùng RadioMe theo dõi chùm truyện cười "Chằng đùa được đâu" qua giọng đọc Nhím Xù nhé.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Ngạ Qủy

Truyền thuyết ma trùng - Phần 4

Hỡi ôi, cái gương mặt bà cụ sao có đôi mắt đen sì sì, miệng bà ta đang mở ra nhe răng nanh dài nhếch mép đầy kinh tởm.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Truyencuoihay

Những anh chàng thú vị - Phần 3

Hãy cùng RadioMe theo dõi chùm truyện cười "Những anh chàng thú vị - Phần 3" qua giọng đọc Nhím Xù nhé.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Ngạ Qủy

Truyền thuyết ma trùng - Phần 3

- Tôi nói các đồng chí ở trên huyện lại không tin, lại cho là dân Vũ Thôn chúng tôi mê tín, chứ quả thực là chuyện này có thật. Nó được để lại cái tục này từ thời cụ cố tôi kia, cho đến bây giờ thì cũng chưa...

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Truyencuoihay

Những anh chàng thú vị - Phần 2

Hãy cùng RadioMe theo dõi chùm truyện cười "Những anh chàng thú vị - Phần 2" qua giọng đọc Nhím Xù nhé.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Ngạ Qủy

Tiểu thuyết ma trùng - Phần 2

Cái xác này là cái xác của một người phụ nữ, qua một số đồ vật trên người cô ta thì có thể đoán được cô ta vào độ hai mươi hai, hai mươi ba tuổi gì đó thôi. Chân cô ta đi giày cao gót và đã bị cháy...

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Truyencuoihay

Những anh chàng thú vị - Phần 1

Hãy cùng RadioMe theo dõi chùm truyện cười "Những anh chàng thú vị - Phần 1" qua giọng đọc Nhím Xù nhé.

Youtube

Facebook Fanpage