Cô Gái Chăn Vịt - Phần 6

20-01-2016
  0   612


Giọng ông lão như một lời giải thích:


- Cô ấy buộc phải lột tượng Phật ra, trong khi biết làm như vậy là có thể sẽ không còn giữ được thân xác cho đến khi gặp lại cha mẹ, nhưng vì sự an nguy của ông bà nên cô ấy đã phải mạo hiểm. Cũng may, Phật trời còn thương nên giờ đây...


Ông nói tới đó thì vội đứng lên, dợm bỏ đi thì bà Tư gọi giật lại:


- Tôi phải làm sao với con đây?


Ông lão nhẹ thở dài:


- Tôi cũng chỉ là người làm giúp cháu nó, chuyện duy nhất là báo tin và đưa cô ấy tới bên ông bà. Còn những gì tiếp theo thì tôi không có quyền biết... Cũng như cô gái lúc nãy, cô ấy cũng chỉ giúp cô Xinh làm xong việc, rồi trở lại với kiếp riêng của mình. Chúng tôi hết nhiệm vụ nên xin phép ông bà, tôi phải đi...


Ông nói dứt lời thì như làn khói, biến mất.


Ôm xác con mình, bà Tư gào lên:


- Con ơi, Hai ơi?


Ông Tư cũng đã tỉnh hẳn, ông bật dậy khi nhìn thấy xác con và ông kêu thét lên:


- Ba hại con rồi Hai ơi?


Bà Tư ngạc nhiên:


- Ông nói vậy là sao?


Giọng ông trầm xuống:


- Bà nhớ đứa sinh đôi với con Xinh ngày trước không?


Bà Tư giật mình:


- Nó ra đời chỉ được hơn một tháng thì đã bị người ta ăn cắp mang đi mất, nó là con Đẹp, tên do chính tôi đặt mà!


- Thật ra... nó không bị bắt cóc! Nó đã...


Bà Tư như bị điện giật, bà sửng sốt nhìn ông:


- Chứ nó ở đâu? Mà sao từ nào đến giờ ông không nói cho tôi biết?


Ông gần như suy sụp:


- Chỉ vì tôi... hối hận!


- Ông đã làm gì nó? Bây giờ nó ở đâu?


- Chính tôi đã... bán nó cho người ta!


Trời đánh cũng không làm cho bà Tư choáng váng bằng nghe tin này! Bà run lẩy bẩy:


- Trời ơi... ông ơi là ông! Ông Tư Bường ơi...


Bà lạnh cả người, trong khi chồng vẫn run giọng kể:


- Bà có nhớ ngày đó tôi nợ nần quá nhiều do cờ bạc không? Chính từ đó...


Bà Tư rên rỉ:


- Tôi đã biết mà... thế nào rồi ông cũng làm chuyện bậy bạ! Nhưng đâu có ngờ...


Ông Tư chừng như đã hối hận tột cùng, nên giọng ông đầy nước mắt:


- Tôi bán con cho một người không con, tội thì có tội, nhưng cũng giải quyết được thực tế lúc đó. Bởi bà nghĩ coi, với cái nghèo rớt mồng tơi như vợ chồng mình lúc ấy thì làm sao nuôi nổi một lúc hai đứa con! Chỉ có điều là tội ác của tôi không dừng lại ở đó, đầu năm nay khi nợ lúa của mình với Hai Tửng quá hạn trả đã lâu nếu không trả thì có thể bị người ta thưa ở tù rục xương! Nên tôi đã...

 

Youtube

Facebook Fanpage

1