Con đường Âm Phủ - Phần 4
Sau chuyến hàng đó, Mạnh trở lại an toàn, tuy muộn nhưng may mắn là chỗ đất sụt được lực lượng chức năng khai thông rất sớm nên vẫn kịp để giao hàng cho đối tác.
Cuối cùng Mạnh trở về nhà và nhanh chóng quên đi câu chuyện về tuyến đường Hoàng tuyền lộ.
Hai mươi năm sau.
Người con gái đầu lòng của Mạnh giờ đã lớn, và trở thành một cô thiếu nữ rất xinh đẹp. Còn Mạnh đã trở thành một lão già trung niên hay cáu kỉnh và khó tính.
Sau bao nhiêu năm lang bạt, Mạnh có thể xây dựng được cơ ngơi riêng của mình với một hãng xe vận tải riêng cả về hành khách lẫn hàng hóa.
Thế nhưng, cuộc sống giàu sang sung túc và đầy hạnh phúc ấy lại chẳng được bao nhiêu lâu. Cơn ác mộng mà Mạnh những tưởng rằng nó đã qua đi, thì không ngờ rằng giờ đây nó đã quay trở lại.
Buổi chiều tối, sau khi đốc thúc xong đám lái xe thuê giao chuyến hàng cuối để chốt sổ sách. Mạnh rời kho để trở về căn nhà biệt thự bốn lầu mà anh mới xây.
Căn nhà ấy lọt thỏm ở giữa một vườn cây ăn trái, đủ các loại trái thơm quả ngọt mà ai cũng phải thích mê.
Căn biệt thự có bốn tầng lầu, mỗi tầng đều được thiết kế sang trọng tiện nghi, và đều có thể nhìn ra tận xa khắp vườn cây ăn quả.
Dưới lầu một, ở trước sân biệt thự là một gốc cây trứng cá, và một gốc cây dừa. Ở bên hiên nhà, Mạnh còn mắc một cái võng để thi thoảng rảnh rỗi ngồi hóng mát.
Kết thúc ngày làm việc ở kho, trời đã tối mịt Mạnh mới về nhà. Cơm nước xong xuôi thì cũng đã đến chín giờ tối, tất bật hoàn thành nốt đống sổ sách thì cũng vừa tròn mười một giờ đêm. Khi ấy, cả gia đình vợ con của Mạnh đều đã đi ngủ hết. Mạnh làm việc xong thì liền theo thói quen, chui ra cái võng ở hiên để hóng mát buổi đêm như thói quen mà lâu nay anh vẫn hay làm.
Trời đêm gió thổi hiu hiu, tiếng chó sủa xa xa cứ vang vong vỏng, rồi tiếng cây cối xào xạc, côn trùng kêu ve vãn khiến Mạnh hoài tưởng tới hồi còn trẻ vẫn còn phải vất vả lái xe tất tả, dừng nghỉ ở ven rừng Trường sơn, tất cả đều khiến cho Mạnh có một nỗi hoài niệm mang mác buồn về quá khứ.
Trong lúc mắt anh dõi xa xa về phía vườn cây ăn quả, thì chợt Mạnh cảm thấy như có người nào đó đang đứng sau lưng vậy. Một cái bóng phả lộ rõ qua ánh trăng chiếu rọi cho cái bóng hiện ra trước mặt của anh.
Mạnh nhanh chóng quay phắt đầu lại, mà chẳng thấy bất kỳ ai.
- Quái lạ nhỉ!
Mạnh tự thốt lên một câu cảm thấy khó hiểu, vì cái bóng người do ánh trăng chiếu rất rõ ràng, không thể nào mà nhầm lẫn được.
Được một lúc, Mạnh quên chuyện ấy, anh lại dõi mắt về phía vườn cây ăn quả mà lim dim mắt, muốn thiu thiu ngủ.
Nhưng lập tức anh phải giật mình đứng bật dậy hốt hoảng, bởi vì đột nhiên anh vô tình thấy lẫn trong cái tán cành lá của cây trứng cá. Mạnh có thể một đôi mắt sáng như đuốc, sâu hoăm hoắm, với hàm răng trắng nhởn nhe ra đầy ghê tởm. Cái cây rung rinh rung rinh như có gió đưa đẩy.
Nhưng kỳ thực là do người ngồi trong tán lá ấy đung đưa thì phải. Phải là người tinh mắt lắm, thì mới có thể nhìn thấy được người ngồi nấp trong tán lá ấy. Vừa rồi Mạnh chỉ vô tình, nên mới có thể liếc thấy thứ ấy. Thảo nào mà anh luôn có cảm giác có một người nào đó luôn theo dõi mình, thì ra là như vậy.
Mạnh dụi mắt một lần nữa để xác định lại, thì lại thấy tán lá cây trứng cá bình thường trở lại.
Anh tự lắc đầu cho rằng dạo này mình đã dần có tuổi rồi, cho nên mới gặp nhiều chuyện hoang đường.
Anh quay đầu lại ngồi xuống võng, định tiếp tục đi nằm thì lại giật mình vì từ lúc nào trên ngọn cây dừa, lại đang có vóc người đen đúa, mặc áo lùm xùm ngồi thui lui nấp sau những chùm dừa. Mắt người đó sáng quắc, và vẫn hàm răng trắng nhởn đầy kinh tởm.
Mạnh hãi hùng quá, quay đầu chạy vô nhà, nhảy lên giường, chùm chăn rúc vào ôm vợ run như cầy sấy.
Vợ của Mạnh lúc đó ngủ quá say nên cũng chẳng biết chồng mình bị như vậy. Mạnh ôm vợ một lúc lâu thì cũng ngủ thiếp đi, và nhanh chóng quên đi những chuyện vừa mới trông thấy ngoài sân.
Sớm hôm sau, Mạnh đánh răng rửa mặt thật nhanh. Anh dậy từ năm giờ sáng để chuẩn bị mọi thứ từ trước. Lúc này trời vẫn còn hơi sẩm tối, Mạnh quẹt quẹt cái bàn chải đánh răng vô miệng mấy lần mà vẫn ngái ngủ.
Mạnh cúi xuống bồn rửa mặt, xúc miệng ồng ộc một lượt, rồi ngửa mặt lên nhả nước xúc trong miệng ra. Lấy khăn mặt lau lau thật sạch khuôn mặt của mình, rồi mới vắt cái khăn mặt lên giá. Mạnh lúc này mới chợt nhìn vô gương, toan chải chuốt một chút cho thật tươm tất. Bất chợt, thình lình anh hãi hùng bật ngửa ra phía sau, vì trong cái trời nhá nhem. Một đôi mắt đỏ tươi đang thùi lùi nhìn vô gương, một thân người đứng sau lưng anh. Đôi mắt nó nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh trong gương như muốn đòi nợ.
Một giọng nói the thé vang vẳng trong gió:
- Trả nợ cho tao...
Mạnh toát mồ hôi, xoay người trở lại thì không thấy ai. Anh bỗng nhớ lại cái hình dáng ấy, chính xác là hình dáng của bà già mà hai mươi năm trước anh đã gặp, trên con đường mòn kinh hoàng. Con đường mà cho dù sau khi đã thoát ra khỏi đó một thời gian dài rồi mà Mạnh vẫn phải mất một thời gian rất lâu nữa mới có thể quên được hết.
Kể từ sau hôm đó, cứ tối đến, Mạnh lại hãi hùng bắt gặp phải đôi mắt ấy, cái vóc người ấy. Thi thoảng người ấy cứ vắt vẻo trên ngọn cây, thi thoảng thì thấp thoáng ở nhà tắm. Lúc thì mập mờ ở cái cây mít vườn sau. Lúc lại có tiếng rầm rầm ở gần cái cửa sổ buồng ngủ...
Những chuyện ấy ám ảnh khiến Mạnh cảm thấy muốn phát rồ. Câu nói "Trả nợ lại cho tao" cứ vang vang mãi trong đầu anh mà không dứt.
Cuối cùng Mạnh đã nhớ lại hết, và đã biết rằng, giờ đây là lúc anh phải thực hiện trả lại món nợ cho mụ già yêu tinh trên con đường Hoàng tuyền lộ năm xưa.
...
Buổi sáng hôm sau.
Con gái anh là Thu Quyên đã tíu tít khoe với anh một chuyện rất vui vẻ:
- Bố ơi, hè này trường đại học cho bọn con nghỉ rất dài, con muốn đi du lịch một chuyến. Bố cho con đi nhé!
Mạnh nhìn đứa con gái đầu lòng là Thu Quyên, rồi nghĩ đến bản khế ước với mụ yêu tinh mà ruột đau như cắt. Nhưng anh khẽ vuốt mái tóc của Thu Quyên nhẹ nhàng, rồi trầm ấm dịu giọng hỏi con:
- Vậy chứ con muốn đi du lịch ở đâu?
Thu Quyên thật thà trả lời:
- Dạ! Con muốn đi một chuyến đi phượt từ Nam ra Bắc!
Mạnh chợt nhíu mày nói:
- Đi qua đường Trường sơn à?
Thu Quyên ngạc nhiên, thích chí reo lên:
- Ơ sao bố biết hay vậy! Là vì giờ người ta hay đi đường quốc lộ một. Nhưng tụi con nghe nói đường Trường sơn đi thì sẽ có thể ngắm được nhiều cảnh đẹp hoang sơ hơn. Hơn nữa đó còn là tuyến đường có nhiều tích truyện oanh liệt kháng chiến, rất đáng để khám phá.
Mạnh thở dài trách số phận Thu Quyên sao mà hẩm hiu, chuyện này xảy ra giống như là ông trời cố ý sắp đặt để Thu Quyên đi thế mạng, trả nợ số kiếp năm ấy vậy.
Mạnh biết chuyến đi này của Thu Quyên cuối cùng sẽ xảy ra hậu quả gì, cho nên chỉ cố nén đau thương nói:
- Bố cũng muốn thăm lại đường Trường sơn một lần, hay là con cho bố đi cùng với bọn con đi. Bố quen đường ở chỗ đấy nên cũng biết nhiều di tích hay lắm...
Thu Quyên reo lên:
- Thật vậy hả bố? Ôi thích quá! Vậy là bố đồng ý cho con đi du lịch...
Mạnh gằn lòng kìm nén cố không phát ra những lời buồn bã nói:
- Ừ, với điều kiện là có bố đi cùng!
Thu Quyên thích trí liền nói:
- Bố muôn năm, bố là nhất!
Rồi Thu Quyền tung tăng chạy lên phòng mình ở lầu hai, con bé hối hả gọi cho khắp lượt những người bạn thân sẽ tham gia chuyến đi này để thông báo rằng nó đã được bố nó đồng ý cho đi. Không những vậy, nó còn mời được một người dẫn đường cự phách là bố nó đi cùng, để cả đoàn không cảm thấy lãng phí thời gian mà vẫn có được đến những điểm lý thú trong chuỗi hành trình vậy.
Còn Mạnh thì nhìn Thu Quyên vui vẻ như một đứa trẻ, nghĩ đến kết quả của chuyến đi lần này. Anh chỉ muốn đâm đầu vào chỗ nào đó chết quách đi cho xong. Vì sao một đứa bé dễ thương đến như thế, mà năm xưa đầu óc của anh bị trời đánh thánh vật thế nào, lại buột miệng nói ra là đánh đổi đứa con này. Nếu bây giờ cho thời gian quay trở lại, Mạnh thà đánh đổi tính mạng của mình thay cho con bé, còn hơn là để một người trong sáng thiện lương như Thu Quyên phải chết vì một sai lầm của mình.
Còn tiếp....
---------
Tác giả: Ngạ Quỷ
Thực hiện chương trình: Nhím Xù nhóm sản xuất RadioMe
Hãy cùng chia sẻ những tin bài hay và ý nghĩa với RadioMe qua địa chỉ hòm mail camxuc@i-com.vn các bạn nhé!
Nàng hầu trẻ - Phần 6
Người ta bảo rằng trong con người của Hường có một phần hồn của Xuyến. Và chính Xuyến chớ không phải Hường, mới là người cai quản sản nghiệp nhà họ Bành. Họ phải trả giá cho những tội ác từng gây ra.
Nàng hầu trẻ - Phần 5
Ả ta nghiến răng và thuận tay tung mạnh bà mẹ chồng lên cao như tung một quả bóng. Khi rơi xuống, thay vì rớt trên sàn nhà, bà Bành lạt bị vướng vào sợi dây giăng mùng. Bình thường sợi dây ấy chỉ đủ giăng chiếc mùng nhẹ tênh,...
Nàng hầu trẻ - Phần 4
Một tiếng thét vang lên, vừa lúc Minh Nguyệt lảo đảo, lui mấy bước. Trước mặt y thị không phải là con người hầu bình thường, mà là người với gương mặt trơ xương. Một chiếc đầu lâu trên thân mình bằng xương bằng thịt!
Nàng hầu trẻ - Phần 3
Tiếng kêu của nó vọng lên trong đêm trường, nghe thê lương, đau lòng... Nhưng trước sau gì cũng chẳng có ai đến cứu. Mặc dù trong ngôi nhà lớn đó lúc ấy có nhiều người nghe và hiểu chuyện, nhưng vì sợ uy quyền của vợ Hai Tường, nên...
Nàng hầu trẻ - Phần 1
Năm đó xảy ra nạn đói tràn lan khắp nơi. Ngoại trừ những nhà giàu, còn hàng dân lao động bình thường đều khổ sở chạy tìm miếng ăn từng bữa mà cũng không đủ.
Truyền thuyết ma trùng - Phần 5
Đang lúc anh xoay người chuẩn bị tiếp tục bám theo gã đàn ông kia, thì bất chợt cả thân người gã ta lại lừ lừ quay lại.
Truyền thuyết ma trùng - Phần 4
Hỡi ôi, cái gương mặt bà cụ sao có đôi mắt đen sì sì, miệng bà ta đang mở ra nhe răng nanh dài nhếch mép đầy kinh tởm.
Truyền thuyết ma trùng - Phần 3
- Tôi nói các đồng chí ở trên huyện lại không tin, lại cho là dân Vũ Thôn chúng tôi mê tín, chứ quả thực là chuyện này có thật. Nó được để lại cái tục này từ thời cụ cố tôi kia, cho đến bây giờ thì cũng chưa...
Hạnh phúc vẫn luôn dành cho em, người đàn bà làm mẹ đơn thân!
“Nếu hôn nhân là địa ngục, nếu đàn ông quá bội bạc, hãy mạnh dạn là mẹ đơn thân đi em…”
Nghe Nhiều Nhất
- Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời...
- Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ,...
- Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên...
- 5 dấu hiệu cho thấy bạn đang ngày càng trở...
- Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn...
- 4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho...
- Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy...
- Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không...