Trang Lưu Bút Định Mệnh - Phần 2

21-01-2016
  0   568

Đang tán chuyện xe cộ, bỗng dưng Hạnh Dung nhắc lại chuyện lúc nãy:

- Tao nghe mày chửi anh ta mà... tội nghiệp. Anh ta chịu trận cũng giỏi chứ gặp người khác thì...

Ngọc Nga vẫn chưa chịu:

- Người khác thì sao? Hễ đi xe mà va quẹt với người đi bộ thì thằng xe bị lỗi thôi. Xưa nay vậy mà!

Hạnh Dung cãi lại:

- Mày nói bậy! Bộ đi bộ rồi có quyền cứ lăn đùng ra rồi muốn gì cũng được sao? Ba tao nói đi bộ hay đi xe đều phải phân lỗi, phải đàng hoàng. Có khi người đi bộ còn phải bồi thường cho người đi xe nữa đó!

Ngọc Nga phá lên cười:

- Chắc mày đang muốn tìm anh ta để tạ lỗi và bắt đền... vài chiếc hôn chứ gì!

Đang lái xe, chứ nếu không thì Hạnh Dung đã đánh cho con nhỏ mấy cái. Cô phải đe doạ:

- Mày còn nói giọng đó tao lủi xe vào đống rơm bên đường bây giờ!

- Nè, con khỉ... mà cũng phải công nhận thằng ấy đẹp trai thật đó chứ! Lại đi chiếc Vespa láng cón nữa, ra dáng công tử lắm! Thảo nào...

- Lại bắt đầu nữa rồi... Tao cấm mày chọc ghẹo kiểu đó nghe!

- Ừ thì cũng được, tao muốn hỏi anh chàng tên gì thôi.

- Tao làm sao biết?

Ngọc Nga châm chọc:

- Chưa gì đã giấu kỹ rồi! Chứ cái gì trong túi mày đó?

Chợt nhớ ra, Hạnh Dung móc trong túi áo tấm danh thiếp đưa ra cho Nga:
- Mày coi thì biết, tao chưa đọc thì lấy gì biết!

Ngọc Nga đọc rất nhanh:

- Nguyễn Hoàng Phi, kỹ sư.

Rồi cô nàng xuýt xoa:

- Kỹ sư nghe! Ái chà, kỹ sư mà hợp với hoa hậu thì chắc cho ra đời cả lô kỹ sư và công chúa con quá!

Hạnh Dung lủi ngay xe vào lề, với tay nhéo bạn một cái đau điếng!

- Tao không lái xe nữa! Nếu mày không...

Ngọc Nga kêu lên một tiếng, nhưng vẫn không quạu mà tiếp tục đùa:

- Biết đâu đấy là cơ duyên?

- Con quỷ, mày có im đi không!

Họ chọc ghẹo nhau mãi cho đến khi tới ngả rẽ từ quốc lộ vào một con đường nhựa nhỏ hơn, tức hướng đi về Thuận An, Lái Thiêu.
 

Youtube

Facebook Fanpage

1