Tuyết ấm

18-08-2016
  0   771
Sương giăng và gió lạnh!

Sapa chào đón du khách bằng thứ khí hậu đặc trưng của mình, khẽ xốc lại cổ áo Gia Huy sải bước trên con đường lát đá. Sapa đẹp và lạnh, nhưng lòng anh còn lạnh hơn. Gia Huy cứ mải miết đi, hờ hững ngắm nhìn những cảnh vật mờ ảo trong sương. Anh lên Sapa đủ nhiều để thấy quen thuộc với cảnh vật và khí hậu ở đây. Cứ mỗi lần áp lực công việc và cuộc sống đè nặng lên anh, anh lại bỏ Hà Nội và tìm đến đây để giải toả. Hay như anh vẫn thường ví von là tự chạy trốn chính mình, để tự mình ru ngủ những trăn trở và nghĩ suy cứ cồn cào trong anh. 

Gia Huy dừng lại bên sườn đồi, bên kia là một cánh đồng hoa cúc vàng rực. Thật kỳ lạ, mặc cho sương mù đang bao phủ, những cánh hoa cúc vàng vẫn cứ mãi vươn cao, mãi vàng rực như thể chúng không cần đến nắng để nhuộm vàng những cánh hoa mỏng manh của mình. Ở một góc đồi, bên một cây đào đang phủ kín lên mình một tầm áo đầy những bông hoa màu hồng nhạt. Một cô gái trẻ đang tựa lưng vào gốc đào, ánh mắt lặng lẽ nhìn xa xăm một nơi vô định nào đó bên kia sườn đồi. Cô mải mê nhìn, mải mê suy tư mà không để ý tới những bước chân của Gia Huy đang đến gần mình. Cô ta đội mũ đỏ, quàng khăn đỏ, mặc một chiếc áo màu đỏ, đi giầy cũng màu đỏ, “thật tiếc là cô ta không mặc quần Jean màu đỏ” Gia Huy hài hước nghĩ thầm.

- Đó là loài hoa cúc vàng, mùa này chúng nở khắp đồi, cô biết không? Nếu cô đứng vào giữa cánh đồng hoa cúc đó, có lẽ đó sẽ là một sự phối màu tuyệt đẹp đấy.

- Tôi coi đó là một lời khen nhé – cô gái quay lại, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên vì sự đường đột của anh, cô gái có giọng nói ngọt ngào của phương Nam – anh có vẻ không phải là người vùng này?

- Tôi là một gã lãng du – Gia Huy hài hước – một gã lãng du ưa màu đỏ.

- Đó cũng là màu ưa thích của tôi, tôi là Thúy Vy. Tôi là nhà báo.

- Tôi có thể thấy được là cô yêu thích màu đỏ, chỉ là không thể thấy được rằng cô có một cái tên đẹp như thế thôi, tôi là Gia Huy, tôi là nhà thiết kế.

- Tất cả những gã thiết kề đều dẻo mỏ như thế ư?

- Trong ngành thiết kế, cô biết đấy, chúng tôi gọi là sự duyên dáng khi nói chuyện. Với cả, cô biết không? Mọi người đều duyên dáng nhưng không nhiều những gã đẹp trai như tôi.

- Khá lắm - Thúy Vy phá lên cười - Tôi thích sự dẻo mỏ, à không, sự duyên dáng của anh, anh lên đây để tìm ý tưởng thiết kế mới?

- Có thể nói như vậy, tôi lên đây để thiết kế lại cuộc đời mình, còn cô?

- Tôi đang cố viết một phóng sự điều tra.

- Ở vùng đất tuyệt đẹp này à? Về cái gì vậy?.

- Về sự biến mất của trái tim tôi – Cô gái hài hước không kém – anh có biết nó ở đâu không?

- “À, ừ …”

Gia Huy bối rối, đây là lần đầu tiên anh tỏ ra bối rối trước một cô gái. “Một cô nàng đáo để đây!” Gia Huy nghĩ thầm. Thật may là chuông điện thoại của anh reo, giải thoát cho anh khỏi câu hỏi của cô gái.

- Tôi phải đi, gặp lại cô sau nhé.

- Chắc chắn rồi, anh chàng lãng du.
.....

Nguồn: blogradio

Youtube

Facebook Fanpage

1