Cắn Chỉ - Phần 2

Thể hiện : VOV
Tác giả : VOV
10-05-2017
  0   1406

Bà nội nhìn thấy cháu chuyển đống máy móc, dây rợ đặt lên giường thì hoảng, định ngóc đầu lên xem là cái thứ gì thì quả đấm đã phang bịch bịch vào lưng, bà đau méo cả miệng, chân tay giật giật như bị chập điện. Thằng Đạt đành bê máy vào xưởng nghiên cứu lại cơ chế. Nhiễu phải mất hàng tuần xoa thuốc bóp lưng cho mẹ chồng mà chẳng đỡ.

 

Đợt này cô lại đang chuẩn bị thi giáo viên giỏi, bài vẫn chưa soạn xong. Đúng lúc ấy thì Phú đến. Phú bảo chuyển giáo án qua sẽ soạn Power Point cho. Nhìn thấy cảnh Nhiễu phục vụ mẹ chồng, Phú phẩy tay, để anh. Hôm sau, Phú tìm thuê giúp Nhiễu một chị chừng năm mươi tuổi đến xoa bóp, thay rửa cho bà. Mỗi ngày hai tiếng, xong chị ta lại đi đồng nát.

 

Nhiễu ra quán cà phê gặp Phú lấy bài giảng điện tử. Hai người đi dọc hồ sen của quán. Phú hỏi Nhiễu chuyện nhà, lâu lâu chẳng có ai tâm sự, Nhiễu kể như trút nỗi lòng. Phú choàng cánh tay qua eo Nhiễu ôm chặt, nói, thương Nhiễu thân cò vất vả trong khi chồng bên kia sung sướng một mình. Mùi đàn ông quấn lấy Nhiễu, khiến cho chân tay cô bủn rủn, những giọt nước mắt mơ hồ chảy dài trên má cô.

 

Phú đưa tay lau nước mắt cho Nhiễu, mặt đã cúi sát mặt Nhiễu. Một sợi lông mép mọc trên mụn ruồi của Phú đã cọ vào cằm Nhiễu khiến Nhiễu nhột nhột, đột nhiên trong đầu cô mường tượng tới cảnh sợi chỉ đã xe chực luồn vào lỗ kim, Nhiễu nghiêng người tránh, vội vã gỡ vòng tay Phú, bước nhanh ra cổng như chạy trốn.

 

Về tới nhà, quần áo Nhiễu ướt đầm mồ hôi. Chỉ kịp vứt chiếc cặp lên bàn, cô lao vào nhà tắm. Đi qua cửa phòng bố chồng thấy có tiếng lịch rịch, lo ông chân tay run rẩy mà bị ngã, Nhiễu đẩy cửa bước vào. Ông không bị ngã mà chị đồng nát đang ngã đè lên ông. Nhìn thấy con dâu, ông vội buông tay ra khỏi khuôn ngực sập sệ của chị.

 

-  Ông ấy gạ tôi vào xoa bóp cho ông ấy nữa, sẽ trả cho một trăm nghìn.

 

Rút tiền thanh toán hết cho chị ta, Nhiễu dặn từ mai không phải đến nữa.

 

Cô cũng rút tiền tiết kiệm đem trả hết cho Phú rồi mới gọi điện cho Lạm biết. Lạm mắng Nhiễu xen vào như thế là coi thường tình bạn của chồng. Nhiễu im lặng nghe rồi tắt máy. Cho mẹ chồng ngủ xong, cô ngồi vào bàn tự soạn lại bài giảng cho mình.

 

Nhiễu nhận được danh hiệu giáo viên giỏi huyện thì Lạm về nước. Hai người chị chồng cũng về chơi, lại rầm rập lau dọn, cọ rửa phòng, giặt giũ, tắm rửa cho ông bà, làm mẫu cho họ hàng nhìn thấy, cho Nhiễu nhìn thấy, chiều lại đi ngay.

 

 

Vài người bạn thân đến chơi nhìn thấy Lạm trắng hồng và phong độ, cảnh báo Nhiễu phải biết tự chăm sóc mình, chứ gầy nhẳng như cò hương thế kia, má lại mọc đầy nám như nấm giời mưa không khéo là chồng chê.

 

Nhiễu bị chồng chê thật.

 

Đêm đầu tiên về, khách khứa ra vào tới khuya, mệt quá Lạm lăn ra ngủ ngoài phòng khách. Nhiễu thay bỉm cho mẹ chồng xong, ra thấy chồng ngủ thì chụp tạm cho cái màn. Ngày hôm sau, Lạm đi gặp bạn bè. Nhiễu ngồi soạn giáo án ngủ gục xuống bàn chưa thấy chồng về.

 

Sáng chủ nhật dậy thì thấy mình đã nằm trên giường, chồng dậy đi đâu từ sớm. Thằng Đỗ mở mâm cơm từ tối hôm qua thấy cơm thiu, canh ôi lại dập lồng bàn xuống, bỏ lên phòng đóng rầm cửa lại. Thằng Đạt lục tủ lấy gói mì tôm ăn sống xong cũng chui xuống kho đồ loay hoay với cái máy xoa bóp lỗi kĩ thuật của nó. Nhiễu bê mâm cơm đổ xuống ao cá, lũ cá được mồi quẫy nước tung tăng.

 

Đầu bữa cơm tối thì Lạm về, Nhiễu cũng vừa cho bố mẹ chồng ăn xong, Nhiễu ngồi xới cơm cho chồng. Thằng Đạt vừa ăn vừa khoe sản phẩm mới với bố, thằng Đỗ vẫn chúi mũi vào điện thoại. Đợi chồng tắm xong ngồi xem tivi, Nhiễu mới vào tắm. Cô xoa hai lần sữa tắm khiến bọt bay bong bóng đầy phòng tắm. Trước khi bước ra trong chiếc váy hồng đã mua để dành đợi chồng cả năm nay, Nhiễu còn thoa một lần phấn son. Lạm đang hút thuốc.

 

Nhiễu ôm chồng. Lạm hờ hững đáp trả nụ hôn của vợ. Ba năm chờ đợi quá lâu khiến Nhiễu không nhận rõ ràng điều đó, bản năng bẩy Nhiễu ngấu nghiến chồng, không cần biết cảm giác của chồng ra sao. Tới nỗi, những ngày sau đó, Lạm lẩn tránh vợ, với những lí do khác nhau.

 

Một đêm, Nhiễu lại chủ động khuấy nước lên. Tự cởi bỏ tất cả mọi thứ trên người của mình, của chồng rồi tấn công, Lạm có vẻ cố gắng gồng lên chiều Nhiễu, nhưng giữa chừng bỏ cuộc, người ngợm nhũn ra. Nhiễu gào lên:

 

- Anh có con nào phải không? Để về anh chê tôi.

 

Tiếng ho của bố chồng ở phòng bên vọng lại chặn họng Nhiễu. Cô chỉ biết úp mặt vào gối mà nức lên. Lạm quay ra ban công đốt thuốc.

 

-----------

 

Nguồn: VOV

Tiếng đàn ngân rung vẻ đẹp tâm hồn con người trong hai truyện ngắn "Sợi dây đàn thất lạc" và "Người chơi đàn lặng lẽ"

Đó là một hoàn cảnh hết sức bình thường của những nhân vật bình thường trong chiến tranh.

Những nỗi niềm lay thức từ "Khói hương ở lại"

Thiên truyện nhức nhối cái nhìn về đồng tiền, về sự nông cạn, ích kỷ, lối sống trên tiền, thực dụng đã mặc nhiên được xã hội chấp nhận và coi như lẽ thường tình.

"Ô sin làng”: Nỗi niềm người giúp việc

Tác giả khai thác đề tài về người giúp việc qua nhân vật Hà hấp. Hà hấp cũng chả có gì đặc biệt, tài giỏi và công việc Ô sin của cô sẽ yên bình diễn ra nếu không có việc tằng tịu với ông chủ đã ngoài 70 tuổi.

“Họ đã trở thành đàn ông”: Sự hy sinh, hiến dâng của nữ thanh niên xung phong

Cô đau đớn, ân hận, giằng xé tâm can. Và cũng từ đó, nơi chiến trường ác liệt, cô thay đổi.

“Mùa én gọi bầy’’: Trân trọng hạnh phúc từng phút giây

Ghen tuông quả thực hết sức nguy hiểm, nó như một thứ bệnh, hay nọc độc gặm nhấm, khiến con người trở nên điên khùng, dễ đưa đến những hành động mất kiểm soát. Sự việc được đẩy lên thành cao trào.

Truyện ngắn Roman Ivanytchouk: Khi thiên nhiên thổn thức

Một sự tuẫn tiết vì nghĩa thủy chung trước nỗi đau khôn nguôi. Sự hoang mang của người thợ săn những ngày khi chưa nhận ra sự thật ấy vẫn chưa là gì so với nỗi ám ảnh dày vò sau quãng thời gian dài sau đó, khi đã từ...

"Dưới đáy hồ": Thế giới của những người đã khuất

Truyện được kể qua ngôi thứ ba, nhân vật Hắn, vốn là một văn sĩ căm ghét đàn bà, đang trong một chuyến nghỉ dưỡng ở khu nhà sáng tác để tìm cảm hứng cho tác phẩm mới.

“Dừng lại bên sông”: Lẽ sống nhân văn của người Việt

Tiếp đến câu chuyện của ông Năm Cân làm nghề sông nước, một cơ sở cách mạng nằm vùng có người con trai cũng đi theo cách mạng, hoạt động binh vận trong lòng địch , chết bởi bom đạn khi chưa kịp có những đóng góp gì.

Youtube

Facebook Fanpage

1