Cô Gái Chăn Vịt - Phần 4

19-01-2016
  0   583


Ông lão vẫn giọng trầm tĩnh:


- Có phải bà muốn chết không?


Lúc này bà Tư đã tỉnh táo hẳn, bà nhớ ra mọi chuyện:


- Con gái tôi, Xinh ơi!


Ông lão đứng ngoài cửa bảo bà:


- Bà bước vào mà gặp con gái!


Bà Tư reo lên:


- Con tôi đâu?


- Bà biết mình mất con là ở chỗ nào?


Chỉ tay vào chòi, bà đáp ngay:


- Ở trong này!


- Vậy sao không vào đó mà tìm nó!


Lời ông vừa dứt thì bà Tư đã như bị ai xô, ngã nhào vào trong. Người bà đè lên một vật mà vừa chạm phải, bà đã kêu lên:


- Bộ đồ của con tôi!


Ông lão lại lên tiếng:


- Đâu chỉ là bộ quần áo!


Khi ấy, bỗng bà Tư la lớn:


- Con... con Xinh!


Lúc đầu chỉ là bộ quần áo, nhưng sau lời của ông lão, bà Tư cảm giác là mình đang ôm cả thân thể của ai đó!


Người mẹ đã nuôi con mình từ lúc lọt lòng đến nay nó đã hơn mười bảy tuổi thì làm sao bà lầm thân thể nó với ai khác được, mặc dù lúc ấy trong chòi vịt không có chút ánh sáng nào.

 

Youtube

Facebook Fanpage

1