Cơn đau tim của đàn bà

Thể hiện : Titi
Tác giả : Sưu tầm
22-03-2017
  0   7573

Có ai đó đã từng nói: “Đàn ông nếu biết kỹ quá khứ của vợ thì đau đầu lắm. Còn đàn bà, nếu biết hơi nhiều về hiện tại của chồng thì đau tim lắm.” Dẫu biết rằng tình yêu đôi khi cũng sẽ phai nhạt dần, nhưng có lẽ con người ta đến với nhau không chỉ đơn thuần bởi vì yêu mà còn bởi vì tin, bởi vì thấy yên bình, bởi vì thấy lòng mình nhẹ bẫng, bởi vì cả những thói quen và sự quan tâm ấm áp mà không thể nào kiếm tìm ở 1 vòng tay khác tạm bợ.

 

18 giờ, chị gọi điện thoại đến Công ty của chồng, chú bảo vệ nói rằng: “Sếp vừa đi ăn tối ở nhà hàng”. Linh tính cho chị biết đó là… nhà nàng chứ không phải nhà hàng.

 


20 giờ, sau khi cho các con ăn xong, chị phi xe máy đến nhà nàng. Ô tô của sếp đang đỗ ở trong sân. Linh tính đã không đánh lừa chị. Có cái gì đó rất nóng, trào lên nơi cuống họng nhưng chị đã kịp nuốt khan nó vào. Không ấn chuông, không đập cửa, cũng không gào thét, chị cởi chiếc giày bên chân phải của mình, treo vào phía trong cánh cửa sắt rồi phóng xe về nhà, giúp các con ôn bài.

 


Gần 23 giờ đêm, sếp mới chỉnh trang lại y phục, chải lại mái tóc bị vò rối bù và ra về. Nàng ra mở cửa cho sếp trong bộ váy áo ngủ mỏng tanh đầy quyến rũ và giật mình khi nhìn thấy một chiếc giày treo trong khung cửa sắt.

 

Cơn đau tim của đàn bà

 


“Sao lại có một chiếc giày ở đây? Một chiếc giày chân phải rất đẹp”.

 


“Thôi, em vào ngủ đi. Cho dù đẹp nhưng một chiếc giày thì cũng chẳng làm được việc gì”.

 


Trên đường về nhà, sếp cứ nghĩ vẩn vơ về chiếc giày đó, nó là của ai? Và vì sao nó được treo ở đó? Sếp đánh ô tô vào gara, mở cổng rất khẽ. Có một chiếc giày chân trái của phụ nữ đặt ngay ngắn trên bậc cửa. Sếp đứng như trời trồng trước chiếc giày đó chừng 2 phút. Sau đó sếp vào phòng ngủ riêng, vì sếp không muốn nghe vợ cằn nhằn, khóc lóc. Nhưng sếp trằn trọc mãi không sao ngủ được. Sẽ có giông bão trong căn nhà này. Sẽ là nước mắt, tiếng la hét và một lá đơn ly hôn. Rồi hai đứa nhỏ sẽ chán đời, đi bụi và hư hỏng… Đó là tấn bi kịch đáng sợ nhất.

 


Nhưng sáng hôm sau mọi việc vẫn diễn ra bình thường. Bát phở gầu bò thơm ngào ngạt vẫn được để ngay ngắn trên bàn cùng với mấy dòng chữ của vợ: “Em đưa các con đến trường. Anh ăn sáng rồi đi làm. Hôm nay trời u ám nên anh phải mặc bộ vét màu sáng, thắt cà vạt màu sáng. Em đã là kỹ, treo trong tủ”.

 

Cơn đau tim của đàn bà

 


Sếp gọi điện thoại cho nàng: “Chiếc giày chân phải kia là của vợ anh. Đừng vứt đi nhé”. Giọng nàng đầu dây bên kia nghe hơi hoảng hốt: “Trời ạ! Anh muốn làm sao thì làm chứ nếu chị ấy đến nhà em làm ầm lên thì em không sống nổi đâu. Chiều anh tạt qua lấy chiếc giày về”.

 

 

Nhiều ngày trôi qua mà giông bão không nổi lên, thái độ của vợ sếp vẫn bình thản, song một chiếc giày trên bậc cửa cứ nhắc sếp về sự lẻ loi và tội lỗi của một người. Rồi một buổi chiều, sếp lấy hết can đảm, lôi chiếc giày bên phải trong cốp xe ra, đặt ngay ngắn bên chiếc giày chân trái của vợ. Chị đi làm về, đứng sững trước bậc cửa mấy giây rồi chạy vào, ôm ghì lấy chồng mà thì thầm:

 

“Ôi! Chiếc giày chân phải của em!”

 

Sếp cũng thì thầm bên tai vợ:

 

“Anh xin lỗi em – nghìn lần xin lỗi!”

 

------------

 

Nguồn: Depplus

 

Thực hiện chương trình: Titi, Nhím xù và nhóm sản xuất RadioMe

 

Hãy cùng chia sẻ những tin bài hay và ý nghĩa với RadioMe qua địa chỉ hòm mail camxuc@i-com.vn các bạn nhé!

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Thi Minh

‘Truyện ngụ ngôn về miếng phô mát’: Đời chỉ thay đổi khi chúng ta thay đổi

Câu chuyện "Who moved my cheese" (Ai đã lấy miếng phô mát của tôi) nổi tiếng lan truyền khắp thế giới tuy rất đơn giản nhưng lại ẩn chứa một ý nghĩa vô cùng to lớn về mặt tích cực của việc thay đổi thái độ sống.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Tuệ

Chuyện chú voi lớn lên trong rạp xiếc và những ‘rào cản vô hình’ ngăn con người đến thành công

Bạn thân mến, chắc hẳn trong cuộc đời, sẽ có lúc chúng ta nhận ra mình chẳng khác gì những chú voi trong rạp xiếc bởi lối sống nguyên tắc cứng nhắc, sự nhút nhát và tham vọng được bình yên cả đời. Nguyên tắc có thể là lý do...

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Sưu tầm

Làm sao để quên một người

Có người nói với tôi thời gian sẽ bào mòn đi quá khứ, nhưng đó là bao lâu đây?

Giọng đọc: Kún
Tác giả: Sưu tầm

Mẹ ơi, rửa bát cho con nhé

Trong mắt cha mẹ, con cái mãi là con cái, cho dù các con có trưởng thành rồi, thì người làm cha làm mẹ mãi mãi không bao giờ buông được chúng

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Sưu tầm

Bạn có can đảm sống như cây Mao Trúc?

Bạn hãy chuẩn bị đi. Giống như cây mao trúc, giống như nước sôi, giống như mặt trời.

Giọng đọc: Titi
Tác giả: Sưu tầm

Chạm tới một ai khác bằng cả trái tim

Một người có thể chạm tới một người khác bằng cách nào. Bằng một cái chạm nhẹ, bằng sự cảm thông, bằng sự lắng nghe, bằng cách chia sẻ thời gian... Và bằng cả trái tim nữa!

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Sưu tầm

Tựa vai anh

Bờ vai ấy rộng lắm, mênh mang như thể bất cứ lúc nào và ở đâu, nếu cần em có thể tựa vào mà không phải phân vân, đắn đo khiên cưỡng.

Giọng đọc: Titi
Tác giả: Sưu tầm

Hy vọng một ngày con sẽ nghèo

Thứ tốt nhất mà tiền bạc có thể mua chính là sự kiểm soát về thời gian. Một ngày nào đó, con sẽ nhận ra rằng tự do là thứ duy nhất giúp cuộc sống của con thực sự hạnh phúc.

Youtube

Facebook Fanpage

1