Dưới đáy giếng hoang - Phần 4

Thể hiện : Vy Cầm,Bông Bông
Tác giả : Truyện ngắn hay
25-01-2018
  0   3228

Chẳng mấy chốc rồi một ngày cũng đã kết thúc, khác với mọi đêm trước, khi vừa xong bữa cơm là tôi trốn đi chơi ngay, nhưng từ khi xảy ra vụ việc ấy tất cả trẻ con trong làng, đêm tối không còn cho ra ngoài nữa.

 

Đêm đã tới, trăng đêm này không tỏa, sao thì cũng lưa thưa trên trời, còn mây đen dày đặc lại thành từng đám.

 

Ba tôi đang ngồi trên giường, vừa rít xong điếu thuốc ông bảo:

 

- Giờ cũng đã khuya rồi, cả nhà đi ngủ thôi.

 

Nhà tôi thì không có phòng chỉ chia ra làm hai nhà thôi. Ba mẹ tôi thì ngủ ở nhà trước, đối diện cái cửa sổ đêm ấy. Còn tôi và chị ngủ ở nhà sau, mỗi người một giường.

 

Vừa mới ngả lưng, tôi đã lấy chăn đắp kín người lại, chỉ chừa có cái đầu ra ngoài. Còn chị thì vẫn chưa tin về những lời nói của tôi. Chị bảo:

 

- Mai mà tao thấy mày mà còn phá nữa là tao méc má đấy, cho mày một trận nhớ đời.

 

Nói dứt đoạn chị thắp cây đèn dầu lên. Cả nhà bây giờ chỉ còn có ngọn đèn này là ánh sáng duy nhất, nó mà tắt thì chẳng khác nào con đường đêm ấy.

 

Tôi đang mê man, sắp chìm vào cơn mơ thì ngọn đèn bỗng nhiên tắt. Chị tôi liền bước xuống, lại gần cái bàn thắp lại ngọn lửa. Rồi nhìn sang tôi bảo:

 

- Sao kì vậy, cửa thì đóng kín còn mày thì nằm trên giường. Vậy tại sao nó lại tắt?

 

Tôi nhìn sang chị lắc đầu nói:

 

- Em không biết.

 

Tôi vừa nói dứt câu, thì nó lại tiếp tục tắt. Vứt chăn tôi chạy lại giường chị rồi ngồi nấp sau lưng. Tôi và chị, cả hai đều không biết chuyện gì đang xảy. Đang mơ hồ suy nghĩ, chị lại thắp một cây nến lên rồi soi xung quanh đèn xem có bị hư hỏng gì không, hay là nó đã hết dầu rồi.

 

Nhưng soi mãi, càng soi thì càng khó hiểu, chả thấy điều gì khác biệt. Rồi chị lại thắp nó lên một lần nữa. Kể từ lần thắp này, cây đèn không còn tắt nữa, nó đã bình thường như mọi khi. Chị bảo tôi sang giường kia mà nằm, bên đây 2 người nằm chặt hẹp mà còn lại nực. Tôi lật đật, cuống cuồn chạy qua bên kia giường cuộn người trong chăn mà không khỏi run sợ.

 

Tôi thầm hỏi nó đã đến rồi chăng? Và có khi nào... nó đang nằm trên giường với mình không? Mồ hôi lại bắt đầu chảy đầm đìa, tôi nín thơ đưa tay lau vội trán. Đột ngột dưới nhà bếp có tiếng chén bát vỡ làm kinh bạt hồn vía, rồi những chiếc nồi rơi xuống ''đùng đùng''. Cha mẹ tôi choàng tỉnh giấc, chạy xuống bếp xem. Tôi và chị cũng bẽn lẽn đi sau lưng.

 

Tới bếp mẹ lấy cây đèn dầu soi khắp xung quanh mà không thấy bóng dáng ai hay con gì cả. Chỉ có ở dưới đất là những mãnh vỡ của chén, cơm nguội văng tứ lung tung, còn những chiếc nồi nằm lật úp xuống. Bà điên tiết lên:

 

- Chết tiệt! Gần tết đến nơi rồi mà lũ chuột quỷ quái này quậy phá quá chừng, sau mà dám nấu nướng gì đây.

 

Mẹ vừa nói xong, cha tôi cất giọng nói:

 

- Tôi nghĩ không phải do chuột đâu. Bà với sắp nhỏ nhìn mà xem, hạt cơm bị dặm nát, giống như là có người bước lên nó vậy. Cái này còn vết tay cạo nữa kìa.

 

Mẹ tôi liền đưa đèn xuống soi, bà hoảng hốt:

 

- Đúng là kì lạ thật nhìn như bàn chân người vậy ông ạ. Không lẽ có trộm vào nhà?

 

Mẹ quay sang nhìn hai chị em tôi, rồi nói:

 

- Tụi bậy có ăn hay không? Nói thật cho bố mẹ biết.

 

Chị liền nói:

 

- Không phải đâu mẹ ạ. Con với nó nãy giờ nằm trên giường đâu dám đi đâu. Mà lúc nãy kì lạ lắm, cây đèn trên tay mẹ cầm ấy, nó cứ đột ngột tự động tắt hoài à. Con coi kĩ lắm mà không thấy gì khác lạ cả.

 

Cha tôi bỗng ngáp rồi nói:

 

- Thôi đi ngủ, chuyện gì thì sáng mai tính.

 

Thế là ai về giường nấy, mẹ tôi đóng cửa nhà bếp lại rồi bỏ chìa khóa vào túi.

 

 

Đêm đã đi nhường ngày nắng tới, từng tia hé qua khe cửa sổ rọi thẳng vào mặt. Đang còn trong cơn mơ màng, tôi hé mắt nhìn lên trên trần nhà, bất chợt một hình ảnh mờ ảo hiện lên. Tôi dụi mắt nhìn kĩ lại thì đó là 1 bức tranh. Tôi tập trung nhìn kĩ lại lần nữa... thì chính xác hơn là cái giếng. Là nó chính là nó, cái giếng của cái đêm định mệnh ấy. Tôi liền lấy hết sức bình sinh mà hét:

 

- Á....a...a... cả nhà ơi. Cứu con. Á....a...a....

 

Mọi người lập tức chạy lại giường tôi.

 

Mẹ ôm lấy tôi, trấn an hỏi:

 

- Có chuyện gì hả con? Sao con la lớn vậy, có cha mẹ đây con đừng sợ?

 

Tôi lầm bẩm nói:

 

- Mẹ, nhìn.... nhìn..... trên..... trên trần nhà kìa.

 

Theo lời tôi, tất cả đều nhìn lên trần nhà, ai cũng trố mắt ngỡ ngàng.

 

Chị tôi hét lớn trong cơn hoảng loạn:

 

- Bức vẽ ấy đã có từ khi nào, ai đã vẽ được nó với một độ cao như vậy? Ai, là ai đã làm chuyện này?

 

Đến đây, tôi không thể nào chịu nổi những sự việc kì lạ này nữa. Và đã đành kể lại toàn bộ câu chuyện đêm hôm đó cho mọi người nghe. Vừa kể xong. Cha tôi, ông tức giận quát lớn:

 

- Tao chả tin vào ma quỷ gì cả, cái này chỉ có thể là do con người làm thôi. Tao đã sống 40-50 năm nay còn chưa gặp huống chi là mày.

 

Còn mẹ và chị hai tôi thì hoàn toàn trái ngược với cha, cả hai người đều tin vào lời tôi nói. Mẹ bồi hồi kể lại, việc xảy ra hồi năm chị tôi mới 10 tuổi:

 

- Năm ấy cha con được bà con xa mời đi ăn giỗ, đi tới tận 1 ngày 1 đêm mới đến tới nơi, cho nên chỉ có mẹ và chị hai ở nhà một mình. Rồi cái bỗng chị con, nó đột ngột sốt. Mẹ phải đành ôm chị mày chạy bộ đến nhà ông thầy lang. Đường lúc đó cũng giống như con kể, tối thui, mù mịt.

 

Bà bậm môi, thở dài một hơi rồi kể tiếp:

 

- Đường đi đến đó, phải qua ngang cái nghĩa địa ấy. Mẹ chạy đến đó đã hết sức nên đành phải cuốc bộ từ từ. Thì bỗng trên cái giếng ấy, một cô gái áo trắng với mái tóc đen dài ngồi trên miệng giếng, nó khóc lên từng tiếng ai oán, kinh hồn. Mẹ thấy vậy, hoảng hồn ôm lấy chị mày bỏ chạy một mạch, không dám nhìn lại. Đến sáng mới dám đi về.

 

Tôi bàng hoàng hỏi:

 

- Giờ tính sao đây mẹ. Con chưa muốn chết đâu.

 

Mẹ vỗ về tôi rồi nói:

 

- Con đừng lo mẹ sẽ bảo vệ con bằng mọi giá. Chúng ta sẽ đi gặp nội, bà là người sống lâu năm ở đây nên chắc có thể giúp cho con được.

 

Tôi nghe theo lời mẹ, chạy tức tốc lên trên rẫy của bà. Rồi nói hết mọi chuyện từ đầu tới cuối. Bà nghe xong câu chuyện, liền thở dài tỏ vẻ mệt mỏi, chặt lưỡi một cái bà bảo:

 

- Hôm mày hỏi cái giếng là tao sinh nghi là sẽ có chuyện không hay rồi. Mà quả thật, đúng là như vậy. Con cũng đừng lo quá, bà có quen một ông bạn già hành nghề thầy pháp. Ông ấy giỏi lắm, chắc chắn sẽ hóa giải được kiếp nạn này.

 

Còn tiếp...

 

---------

 

Nguồn: Truyện ngắn hay

 

Thực hiện chương trình: Nhím Xù, Bông Bông, Vy Cầm & nhóm sản xuất RadioMe

 

Hãy cùng chia sẻ những tin bài hay và ý nghĩa với RadioMe qua địa chỉ hòm mail camxuc@i-com.vn các bạn nhé!

Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn lại phụ thuộc chủ yếu vào 3 điều này

Phúc đức của người phụ nữ không phải là do bẩm sinh mà do bản thân họ tự vun đắp.

Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời ngưỡng mộ: Họ có đặc điểm gì?

Nếu bạn muốn duy trì sự quyến rũ lâu dài, bạn phải duy trì một phong cách độc đáo và sở hữu một khí chất vượt trội và không thể bắt chước.

Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, mà là do chính bạn ‘tích luỹ’

Mọi người đều muốn gặp được quý nhân, nhưng lại luôn cảm thấy ở đời có quá ít quý nhân. Thực tế, nếu chúng ta làm nhiều điều thiện và chăm chỉ tích đức, nhất định sẽ có nhiều “quý nhân phù trợ” trong cuộc đời.

Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy người bạn đời phù hợp

Vợ/chồng là những người ở bên chúng ta lâu nhất. Tính cách, phẩm chất của người bạn đời có ảnh hưởng lớn đến bạn.

4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho đàn ông đã có vợ con, chẳng ngại mang danh "cướp chồng"

Đâu là nguyên nhân khiến người phụ nữ sẵn sàng cặp kè với đàn ông đã có gia đình?

Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ, lo lắng bao nhiêu cũng không đoán trước được tương lai

Mãi đắm chìm trong quá khứ và lo lắng cho tương lai, ta vô tình bỏ quên thứ quý giá nhất ta đang có là cuộc sống hiện tại.

Giọng đọc: Ngọc Huyền
Tác giả: Emdep

Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không cần quá xinh đẹp, chỉ cần có 4 phẩm chất này là đủ

Nhiều người nghĩ rằng muốn làm đàn ông mê mẩn, phụ nữ cần xinh đẹp nhưng sự thật không hẳn đã là vậy.

5 dấu hiệu cho thấy bạn đang ngày càng trở nên bản lĩnh

"Bản lĩnh" là tính cách có thể đạt được nhờ rèn luyện. Nhìn chung, việc một người có đang trở nên bản lĩnh hay không đều có những dấu hiệu có thể phát hiện được.

Youtube

Facebook Fanpage

1