Linh hồn của yêu tinh - Phần 7

Thể hiện : Thu Trang
Tác giả : Ngạ Quỷ
26-12-2017
  0   3024

Theo dấu hiệu chỉ dẫn của chiếc gương đồng, Lãng chạy xe đến một vùng cách Lương Sơn khoảng ba mươi cây số, cực kỳ hẻo lánh, lại đâm sâu và trong rừng. Đến đây thì xe máy đã không thể đi thêm được nữa, chỉ có thể đi bộ. Lãng xuống xe khóa chặt cổ xe rồi cùng lão thầy bói xông thẳng lên núi.

 

Đi theo hướng kim chỉ nam của gương đồng hướng dẫn. Chỉ một lúc sau thì bọn họ lạc vào trong một lối đường mòn, lối đường mòn này có vẻ như đã được tạo ra từ rất lâu rồi thì phải. Trên đó cỏ mọc xanh hai bên, mà ở giữa đất lại bị nèn mịn như đá xanh. Có dấu tích người ta qua lại nhiều lắm. Hẳn là những người lên rừng ở vùng này cũng rất thích đi qua lối mòn này.

 

Lối mòn dẫn lên tít trên cao, nhìn xuống dưới quang cảnh bao quát rộng lớn. Cái xe máy Lãng dựng sẵn ở đó nhỏ đến độ giờ chỉ còn là một chấm đen. Đi cao thêm một chút nữa thì cũng chẳng còn nhìn thấy gì ở bên dưới.

 

Leo núi cả buổi đã thấm mệt, Lãng thở dốc kêu lên:

 

- Đủ rồi, dừng lại nghỉ một chút đã!

 

Lão thầy bói lập tức hối thúc:

 

- Không có nghỉ ngơi cái gì cả, nhanh lên, trời tối mà để yêu tinh phát hiện ra là chết cả lũ!

 

Lãng xua tay thở phì phò nói:

 

- Có chết thì cũng phải cho tôi thở cái đã, mà lão thử nói xem. Con yêu tinh này vì sao chui vào đâu lại không chui, cứ thích rúc vào chỗ rừng rú sâu như thế này làm cái gì, nó không định hành xác mình thì chẳng lẽ mỗi lần nó về nó không cảm thấy mệt à?

 

Lão thầy bói chán nản xua tay than vãn nói:

 

- Tôi bị nghiệp gì mà lại đi cặp chung với cái thằng đầu đất thế này. Này nhé, yêu tinh nó có phép nó đi mây về gió, chứ không phải cuốc bộ như mình đâu. Thở xong chưa thì đứng lên đi tiếp đi ông tướng ạ. Còn chưa biết là cái cây ấy nó ở xa hay gần đâu...

 

 

Lãng hít đều một hơi nữa, rồi lại cắn rắng đứng lên đi tiếp, vừa đi vừa nói:

 

- Tôi hỏi thật, sao lão già rồi mà lão vẫn còn khỏe thế? Đến tôi sức trai thanh niên mà leo đến đây đã không chịu nổi rồi, lão ăn cái gì mà sức dai quá vậy?

 

 

Lão thầy bói vừa đi vừa cười, lão cũng thở nhưng không thở mạnh. Lão nói:

 

- Thứ nhất là về nhịp thở, thứ hai là về nhịp điệu, hai điều này từ nhỏ khi theo học thầy tôi là tôi đã không bao giờ được phép quên rồi. Nhất là đi đứng phải thẳng người không cúi gằm, ngày đi mười cây số luyện tập vào buổi sáng, cứ thế đều đặn trong mười năm. Nếu cậu làm được như thế thì rồi cậu cũng sẽ khỏe như tôi thôi.

 

Lãng trợn mắt có vẻ không tin, anh không nghĩ lão già có thân hình còm cõi này, không ngờ trước đây cũng lại có một quãng thời gian kham khổ như vậy. Xem ra thời đại của anh vẫn còn quá sướng rồi.

 

Hai người sau đó ngừng bặt nói chuyện. Đi thêm một lúc nữa thì chợt lão thầy bói reo lên:

 

- Đây rồi, cái cây ấy ở đây chứ không sai!

 

Lãng kêu lên:

 

- Hay lắm, tôi gánh cái gùi xăng này mà mỏi sắp chết rồi đây này. Nhanh đi vào trong để tôi đốt cái cây ấy đi.

 

Lão thầy bói gật đầu, dẫn Lãng vào sâu trong một cái khe núi. Nói là thấy gần rồi, nhưng bọn họ cũng phải đi sâu vào trong đến độ hơn trăm mét nữa thì mới thấy cái cây ấy.

 

Cái cây hoa ấy to đùng như cây si mấy trăm năm tuổi, thân cây đã thành cổ thụ. Mà hoa lá thì mọc đầy, đều mọc ra những nhành hoa huệ tây trắng muốt. Đứng cách xa đó cả cây số thôi là Lãng đã có thể ngửi thấy mùi hoa huệ tây rồi.

 

Nhìn Lãng đứng chôn chân tại chỗ, lão thầy bói nhanh chóng thúc giục:

 

- Nhanh lên, còn đứng ở đấy làm cái gì nữa? Đem xăng tưới lên người nó rồi đốt đi!

 

Lãng giật mình tỉnh lại, hóa ra vừa rồi anh bị mùi thơm của cây hoa làm cho ngẩn ngơ đến ngây người. Nhanh như cắt, Lãng đem đổ toàn bộ hai mươi lít xăng lên thân cây rồi châm lửa đốt.

 

Ngọn lửa cháy rừng rực to đùng đùng. Khi này lão thầy bói vội xua đuổi Lãng:

 

- Được rồi, việc của cậu từ nay đã xong. Cậu về đi. Tôi còn vướng mắc một đoạn chuyện liên quan đến yêu tinh hoa này nên phải ở lại an bài. Sau này chắc cậu cũng khó tìm thấy tôi đấy!

 

Lãng ngây người, không hiểu vì sao lão thầy bói này hôm nay ăn phải bả gì mà lại xua anh như đuổi tà thế. Chỉ có điều anh không tìm hiểu cũng chẳng muốn tìm hiểu mà chỉ quay đầu đi thẳng. Quãng đường xuống dưới núi thì đỡ mệt mỏi hơn lên trên núi rất nhiều. Lãng đi một lúc đã chạy xuống chỗ chiếc xe máy anh dựng từ trước.

 

---------

 

Tác giả: Ngạ Quỷ

 

Thực hiện chương trình: Thu Trang nhóm sản xuất RadioMe

 

Hãy cùng chia sẻ những tin bài hay và ý nghĩa với RadioMe qua địa chỉ hòm mail camxuc@i-com.vn các bạn nhé!

Giọng đọc: Kún

Nàng hầu trẻ - Phần 6

Người ta bảo rằng trong con người của Hường có một phần hồn của Xuyến. Và chính Xuyến chớ không phải Hường, mới là người cai quản sản nghiệp nhà họ Bành. Họ phải trả giá cho những tội ác từng gây ra.

Giọng đọc: Kún

Nàng hầu trẻ - Phần 5

Ả ta nghiến răng và thuận tay tung mạnh bà mẹ chồng lên cao như tung một quả bóng. Khi rơi xuống, thay vì rớt trên sàn nhà, bà Bành lạt bị vướng vào sợi dây giăng mùng. Bình thường sợi dây ấy chỉ đủ giăng chiếc mùng nhẹ tênh,...

Giọng đọc: Kún

Nàng hầu trẻ - Phần 4

Một tiếng thét vang lên, vừa lúc Minh Nguyệt lảo đảo, lui mấy bước. Trước mặt y thị không phải là con người hầu bình thường, mà là người với gương mặt trơ xương. Một chiếc đầu lâu trên thân mình bằng xương bằng thịt!

Giọng đọc: Kún

Nàng hầu trẻ - Phần 3

Tiếng kêu của nó vọng lên trong đêm trường, nghe thê lương, đau lòng... Nhưng trước sau gì cũng chẳng có ai đến cứu. Mặc dù trong ngôi nhà lớn đó lúc ấy có nhiều người nghe và hiểu chuyện, nhưng vì sợ uy quyền của vợ Hai Tường, nên...

Giọng đọc: Thu Trang

Nàng hầu trẻ - Phần 1

Năm đó xảy ra nạn đói tràn lan khắp nơi. Ngoại trừ những nhà giàu, còn hàng dân lao động bình thường đều khổ sở chạy tìm miếng ăn từng bữa mà cũng không đủ.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Ngạ Quỷ

Truyền thuyết ma trùng - Phần 5

Đang lúc anh xoay người chuẩn bị tiếp tục bám theo gã đàn ông kia, thì bất chợt cả thân người gã ta lại lừ lừ quay lại.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Ngạ Qủy

Truyền thuyết ma trùng - Phần 4

Hỡi ôi, cái gương mặt bà cụ sao có đôi mắt đen sì sì, miệng bà ta đang mở ra nhe răng nanh dài nhếch mép đầy kinh tởm.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Ngạ Qủy

Truyền thuyết ma trùng - Phần 3

- Tôi nói các đồng chí ở trên huyện lại không tin, lại cho là dân Vũ Thôn chúng tôi mê tín, chứ quả thực là chuyện này có thật. Nó được để lại cái tục này từ thời cụ cố tôi kia, cho đến bây giờ thì cũng chưa...

Youtube

Facebook Fanpage

1