Cúc họa mi - Mối tình thầm lặng [NTCX số 20]

Thể hiện : Mặt Nạ,Yo Le
Tác giả : Serin Lê,Kiha
10-12-2016
  0   7839

Hoa cúc dại (cúc họa mi) – loài hoa tượng trưng cho Tình yêu thầm lặng: Yêu sâu sắc một người và lặng lẽ dõi theo người đó. Một thứ tình yêu tuyệt đối chân thành, giản dị, không vẩn đục, mong mỏi người mình yêu được hạnh phúc mãi mãi.

 

Mời bạn lắng nghe chương trình Năm tháng cảm xúc số 20 với chủ đề về cúc họa mi

 

Tình yêu của em là cúc họa mi

 

“Cúc trắng mỏng manh trong gió lay
Tình em còn đó vẫn thơ ngây
Thu vừa tàn đông vừa chạm tới
Hồn nhiên Hà nội xưa còn đây…”

 

Hà Nội những ngày cuối năm chìm trong cơn giá lạnh, gió mùa về len lỏi sâu vào từng lớp áo, hàng cây bàng trên phố xác xơ chút lá đỏ cuối mùa. Bao năm đi qua, thành phố này vẫn vậy, cứ như chưa từng đánh mất ai, chưa từng khóc, chưa từng chia ly, chưa từng xa nhau. Để mình giữa những mỏng manh, thanh khiết của cúc họa mi đầu mùa, em chợt nhận ra thời gian đôi khi không vạn năng như con người ta vẫn nghĩ. Có những chuyện ngỡ rằng có thể bấu víu vào thời gian để quên đi nhưng qua bao tháng năm ngoảnh lại vẫn thấy nguyên vẹn một nỗi nhớ, thật rõ ràng, thật đậm sâu.

 

cúc họa mi

 

Nhớ ngày nào, em quen anh cũng vào mùa họa mi trổ bông. Những đóa hoa trắng mỏng manh, tinh khôi giữa lòng thành phố năm ấy đã vô tình để ta được gặp gỡ. Chẳng ai lại biết được rằng, một ngày bình thường, trên con phố bình thường, giữa muôn gặp gỡ đời thường ta lại có thể bắt gặp được nhân duyên của cuộc đời mình. Chỉ tiếc chữ duyên vốn mỏng manh, như những cánh hoa họa mi, chóng tàn. Nghĩ về loài hoa chỉ tươi tắn khi có ánh mặt trời rồi đêm xuống buồn bã rủ lại ấy em lại nghĩ về tình yêu mà một người con gái có thể trao đi.

 

Đó hẳn là thứ tình yêu trong sáng lắm anh có biết không? Khi đã yêu rồi, người con gái chỉ một lòng thương nhớ, chăm sóc, vun đắp cho tình yêu của mình. Không màng khó khăn, không ngại gian khổ, không dối lừa, không vụ lợi. Có lẽ vì thế mà dẫu chỉ có được một thanh xuân ngắn ngủi nhưng họ vẫn yêu và sống trọn vẹn nhất có thể, như những cánh hoa học mi, sớm nở chóng tàn. Dẫu có ra sao, họ vẫn cứ cho đi một tình yêu chân thành, thầm lặng.

 

Đó hẳn là thứ tình yêu cô đơn lắm anh có biết không? Vì yêu, những cô gái như em sẵn sàng mang hết tình cảm để người thương có thể vui vẻ, hạnh phúc, dẫu có nhiều khi, anh có để người con gái ấy lạc lõng trên đường về, cô đơn khi đêm xuống, chơi vơi trong những nỗi cô đơn vô tận. Nhưng vì yêu, em sẽ không để anh biết đâu, sẽ không để anh bận lòng đâu, sẽ không để anh muộn phiền đâu. Thứ cảm xúc ấy sẽ như những cánh bông họa mi về đêm, thầm lặng rủ xuống, thầm lặng khép mi.

 

cúc họa mi

 

Đó hẳn là thứ tình yêu chân thành lắm anh có biết không? Không phải là những lời lẽ hoa mĩ, không phải là những thứ xa xôi mơ hồ, tình yêu con gái bình dị, đơn giản thôi anh ạ. Là chiếc khăn anh quàng mỗi khi đông về, là bữa cơm ấm nóng mong anh được khỏe mạnh, là những lo lắng đời thường sợ anh đường xa vất vả, sợ anh mệt nhọc công việc, là tấm chân tình trong tim em.

 

Em từng tự hỏi mình, duyên là gì. Hóa ra duyên là băng, ta ôm băng trong lòng. Băng tan rồi ta mới phát hiện duyên chẳng còn nữa. Phải chăng vì tình yêu của em quá trong sáng, quá chân thành, quá cô đơn nên anh mới ra đi? Hay vì tình ta vốn dĩ chỉ mong manh như mùa cúc họa mi? Em từng tự vấn mình những điều ấy nhiều biết bao nhiêu, nhưng rốt cuộc, giữa những vồn vã đổi thay của lòng người, em vẫn cứ là em, yêu chân thành, yêu đơn côi, yêu dẫu vẫn biết thứ tình cảm ấy chỉ mỏng mạn như một cánh hoa trong lòng anh. Nhưng anh cũng sẽ không biết đâu. Vì em sẽ luôn là cô gái kiêu hãnh. Một chút dịu dàng, một chút kiêu kì và một chút kiên cường, như cúc họa mi, như em vẫn luôn thế.

 

---Kiha---

 


 

Daisy – Bên anh, người còn vương mùi hoa cúc dại…

 

Viết cho “Daisy” – một trong những bộ phim hay nhất tôi từng xem về tình yêu. Bộ phim ám ảnh tôi không phải vì những đau thương, những giọt nước mắt, Daisy không hề có nước mắt, nhưng đến cuối cùng, tôi lại khóc. Cũng chẳng có tiếng cười vui vẻ. Chỉ có những lặng yên, những cảm xúc được cô đọng lại trong ánh mắt với những câu thoại thật ngắn gọn. Chỉ có bầu trời, và hình ảnh những đóa cúc dại chôn giấu một tình yêu lặng lẽ…

 

Câu chuyện diễn ra dưới màu trời thu Amsterdam bình lặng. Một câu chuyện tình yêu trong veo không vẩn đục, dịu dàng lướt qua dòng sông thơ mộng, trong giai điệu June – Barcarolle nhẹ nhàng của Tchaikovsky.

 

phim daisy

 

Hye Young đã mang mộng ước về một tình yêu thật đẹp. Cô yêu tranh Van Gogh, nhưng không vẽ hoa hướng dương. Bàn tay cô chọn vẽ nên những đóa cúc dại nhỏ bé. Tấm lòng chân thành đến từ một cô gái trong trắng, thơ ngây như Hye Young dường như hòa quyện với hương vị đồng xanh, mang cả vào những bức tranh thiên nhiên, tình yêu mà cô yêu quý.

 

Có một chàng trai cô chưa một lần gặp mặt, anh đã dõi theo cô từ lâu. Chàng trai đó đã âm thầm xây một chiếc cầu, để cô được băng qua cánh đồng bờ bên kia một cách dễ dàng, để những đóa hoa bên kia bờ không còn là những cái vươn tay xa vời, vô tận, là những bước chân liều lĩnh nữa. Và khi hoa cúc dại vươn nở dưới ánh mặt trời, Hye Young bắt đầu mơ về anh. Một người thật bí ẩn, dịu dàng. Một người tinh tế và thầm lặng, trên tay anh là chậu hoa cúc dại tinh khôi.

 

Hoa cúc dại được gửi đến tay cô hàng tuần như thế. Ý nghĩa của chúng là Tình yêu thầm kín. Điều đó khiến cho những ngày bình thường của cô trở thành một chuỗi mộng dài, đẹp đẽ, để chờ đợi một người.

 

“Mong đến một ngày được nhìn thấy anh,

người mang mùi hương hoa cúc dại…”

 

Jeong Woo đã bước vào đời cô như tình yêu đầu tiên. Một người đàn ông lịch lãm ngồi xuống vẽ tranh, đôi mắt mơ hồ, có vẻ như nhìn cô nhưng lại như nhìn đi đâu đó. Anh là một cảnh sát từ Interpol, nhiệm vụ của anh là ngồi đó, theo dõi tội phạm. Anh chỉ dùng người nữ họa sĩ trước mặt mình như tấm bình phong. Rồi một ngày anh phát hiện ra Hye Young thật đẹp. Dưới ánh nắng chiều dịu nhẹ giữa quảng trường, anh đã yêu cô tự lúc nào không biết. Thứ tình yêu vội vã mà đầy day dứt, đến mức Jeong Woo trở nên mất tập trung với mọi thứ, để rồi chính anh để mình có quyền thế chỗ “chàng trai hoa cúc dại” trong trái tim Hye Young. Anh mong mỏi ở cô một sự vẹn toàn, sợ những tháng ngày này sẽ chóng tan biến. Họ đến với nhau rất nhanh. Một mối tình đầu còn chưa kịp bắt đầu đã vội kết thúc.

 

phim daisy

 

Park Yi vốn là một sát thủ lạnh lùng. Khi tay không cầm súng, anh thu mình lại, nhỏ nhoi và dịu dàng như loài hoa cúc bé nhỏ. Khi anh cướp đi mạng sống của một người nào đó, đôi mắt anh rất đỗi vô tình. Hương hoa vốn là để dịu lòng người, để lắng lại tâm tư. Một nửa trái tim của Park Yi dịu dàng và thanh khiết như hoa cúc dại, một nửa còn lại lạnh lùng đầy chết chóc như hoa Tulip đen. Hai loài hoa ấy như chi phối cả tâm hồn anh, khiến guồng quay cuộc sống của anh trở nên phức tạp hơn bao giờ hết. Để rồi khi, vượt qua cơn ác mộng của màu chết chóc, anh tìm về mùi hương của hoa cúc dại, của cô gái ngây thơ thánh thiện đã ngự trị trái tim mình. Anh yêu mùi cúc dại, để rồi, không chỉ là làn da, mái tóc, cả tâm hồn nặc nồng mùi thuốc súng của anh đã được thay thế, thấm đượm mùi hoa cúc dại tự lúc nào.

 

“Anh thích uống cafe cùng em dù hai ta ở rất xa nhau.

Nhìn em như thế mà chẳng dám mở lời.

Anh chẳng muốn gì từ em, nhưng em đã mang đến cho anh rất nhiều.

Anh chỉ muốn ngày cứ trôi qua như thế này.

Anh muốn sống thế này vĩnh viễn.” 

 

Là Jeong Woo lịch thiệp, nhã nhặn. Là Park Yi dịu dàng, tinh tế. Hye Young đã bước qua những tháng ngày ấy, trải qua cả hạnh phúc lẫn đau thương. Nếu ở bên Jeong Woo là những lúc tâm hồn dậy sóng, là khi tình yêu gào thét cùng nỗi nhớ, đi bên cạnh Park Yi lại là những ngày bình lặng đến vô bờ. Cô chẳng bao giờ biết mình sẽ yêu ai, cũng rất muộn màng để biết rằng Park Yi mới chính là “chàng trai hoa cúc dại”.

 

hoa cúc dại

 

Khoảnh khắc cô biết được điều đó, cuộc sống của cô đã đi được một đoạn rất xa xôi… Và tình cảm với anh, cũng đã gắn liền với hoa cúc dại – loài hoa tượng trưng cho Tình yêu thầm lặng : Yêu sâu sắc một người và lặng lẽ dõi theo người đó. Một thứ tình yêu tuyệt đối chân thành, giản dị, không vẩn đục, mong mỏi người mình yêu được hạnh phúc mãi mãi.

 

“Vì sao đến cuối cùng, em mới có thể nói lên điều đó?

Rằng em rất hạnh phúc.

Người em chờ đợi chính là anh.

Chàng trai hoa cúc dại.”

 

Một tình yêu thầm lặng đẹp đẽ đến vô bờ. Là hi sinh vì nhau những năm tháng đó, lặng lẽ như mặt hồ thu, trong xanh như bầu trời Châu Âu, bất tận như cánh đồng mà cô và anh đã từng băng qua, lướt qua nhau vô tình mà hữu ý. Những mộng ước đẹp không bao giờ chết, còn mãi nơi cánh đồng xanh điểm màu hoa cúc với chiếc cầu nhỏ. Còn mãi, nơi mái hiên có cơn mưa rào…

 

Hình như chưa có tiếng yêu nào kịp thốt lên, nhưng ánh mắt và cử chỉ đã nói lên điều đó rồi.

 

Tình yêu ấy, tồn tại vốn đã rất đẹp. Số phận có cách trở, phía xa xôi sẽ vẫn có con đường để nắm lấy nhau.

 

“Dù sao đi nữa, tương lai sẽ thay đổi.”

 

Tất cả, sẽ được mưa rửa trôi. Họ lại cùng đứng với nhau dưới một mái hiên, trở về những tháng ngày bất tận ấy…

 

---Serin Lê---

 

------------------------------------------------------

Tác giả: Kiha - Radiome.vn

             Serin Lê - serinleland.wordpress

Thực hiện: Yo Le, Mặt Nạ và nhóm sản xuất RadioMe

 

Nếu bạn có những bài viết, tâm sự muốn chia sẻ, vui lòng liên hệ e-mail camxuc@i-com.vn

 

Giọng đọc: Babum,Vy Cầm
Tác giả: Lạc Hy,Tố Uyên

Yêu lại nhau, liệu chúng ta có thể?

Bạn đã từng ở trong một trạng thái mông lung và cô độc trong tình yêu? Bạn cố mạnh mẽ dứt khoát mà không thể được. Yếu đuối quá chăng?

Giọng đọc: Vy Cầm,Babum
Tác giả: Sammy,Hạc Xanh

Người yêu cũ, nếu một ngày em gặp lại anh...

Sau tổn thương, người con gái thường khép mình lại né tránh những yêu thương. Không phải là không yêu một ai, cũng không pải trái tim đã chai sạn.

Giọng đọc: Vy Cầm,Babum
Tác giả: Lạc Yến

Radiome cuối tuần: Anh có thể ở bên em không?

Chiều buông nắng, hoàng hôn khuất sau chân trời. Sẽ nhớ những ngày thời khắc chuyển mùa này lắm. Và ngày mai là mùa đông rồi.

Radiome Tuần mới 13 - "Các anh nói sẽ quay trở lại thăm thầy, rồi chẳng thấy ai về..."

Học sinh các cậu toàn nói dối, trốn học rồi nói dối là bị ốm, đến tận ngày cuối cùng vẫn thế, các anh nói sẽ quay trở lại thăm thầy, rồi chẳng thấy ai về

Tác giả: Hoàng Xuân Anh

Radiome cuối tuần: Khi con gái khóc

Con gái à, hãy nhớ, nước mắt là để rơi nên đừng khư khư giữ nó lại và cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được phép ngược đãi bản thân mình nhé!

Giọng đọc: Vy Cầm

Radiome Tuần mới 14 - Chúng ta nợ bản thân một lời xin lỗi

Chúng ta từ nhỏ đã được dạy, gây ra lỗi với người khác thì phải biết xin lỗi họ. Nhưng chúng ta chưa từng được dạy một điều nghe có vẻ nực cười rằng gây ra lỗi với mình thì phải xin lỗi chính mình, vì thế thế vô tình...

Giọng đọc: Vy Cầm,Babum
Tác giả: Lạc Yến,Lê Di

Radiome cuối tuần: Xin lỗi cơn mơ vừa qua

Em đã đủ trưởng thành để nhận ra không phải khi mình hết lòng yêu thương một ai đó thì sẽ nhận lại được yêu thương từ họ.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Ban Mai Xanh

Radiome Tuần Mới 15 - Tháng Mười Hai bình an ♥

Rồi một chiều ngồi trong góc quán quen. Bên cạnh là tiếng cười trong vắt của bạn. Lẩn thẩn nhìn nắng rơi trên thềm đầy lá. Loay hoay nhẩm tính đời mình, trong 11 tháng của năm. Những được mất sao bỗng nhẹ hều. Đôi khi, được uống một ly...

Youtube

Facebook Fanpage

1