Đôi khi chúng ta cần can đảm bước qua nỗi đau một mình

Thể hiện : Yo Le
Tác giả : Giao Yên
17-07-2017
  1   5570

Đó là khoảnh khắc mình biết rằng, người ta cũng bận bịu với nỗi đau và cuộc sống của họ. Dù mình có than vãn, giận hờn, níu giữ. Dù mình có mang quá khứ từng san sẻ vui buồn ra dằn vặt thì mỗi người vẫn có một vùng trời khác nhau, và ở những niềm đau chỉ bản thân mới thấu.

 

Không chỉ trong tình yêu mà ngay cả trong mối quan hệ bạn bè hay gia đình cũng vậy.

 

Tôi có một vài đứa bạn thân, rất thân ngay từ thuở chúng tôi còn đội mưa í ới đuổi bắt nhau và khi trở về bị ba mẹ đánh đòn. Tình cảm ấy có thể hơn cả tình yêu và giống như tình thân vậy. Những câu chuyện lặt vặt, nỗi ấm ức hay sự rung động đầu đời chúng tôi đều kể cho nhau nghe, không giấu diếm và không e dè. Vậy nhưng không hiểu vì sao càng lớn thì chúng tôi càng cách xa nhau. Không hẳn vì khoảng cách địa lý mà hình như trái tim mỗi người tự nhiên lại có nhiều vách ngăn. Đó là lý do người ta càng lớn lại càng cô đơn.

 

 

Có những đêm tôi ngồi bên bệ cửa sổ và nhìn ra khoảng trời thăm thẳm bên kia thành phố, tôi chợt nghe lòng mình chới với đến lạ. Muốn gọi cho lũ bạn ngày xưa kể lể nỗi chông chênh nhưng rồi nhìn những con số quen thuộc, mường tượng ra những gương mặt quen thuộc tôi lại thấy mình ngập ngợ. Bởi những câu chuyện chẳng biết sẽ bắt đầu từ đâu, và chẳng biết người ta có còn hào hứng lắng nghe mình hay không.

 

Chúng ta ai cũng vậy, ngụp lặn trong nỗi xót xa của mình mà quên mất người kia có lẽ cũng chịu không ít nỗi đau như thế. Và rồi mình trách người kia ích kỷ, đổ lỗi cho họ thiếu quan tâm, không thấu hiểu và bạc bẽo. Nhưng mà họ có quyền như thế, ai cũng có quyền sống cuộc đời của riêng mình. Họ mệt mỏi và khổ sở cũng đủ rồi, hà cớ gì mình còn bắt người ta phải cùng gồng gánh với mình khi mà họ không muốn?

 

Chúng ta cần phải đi qua tổn thương một mình, vì chúng ta đã lớn khôn và chẳng ai có thể cùng mình đi suốt chặng đường cả.

 

Có những bình minh tôi thức dậy muộn, nằm uể oải trên giường và lười biếng cả đến việc nhấc điện thoại xem có tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ hay không. Đó là lúc tôi nhận ra sao mà mình cô đơn quá. Nỗi đau cũng hao hao giống với sự cô đơn. Nghĩa là khi đã quen thì nó cũng giống như một nhịp thở. Và mình đâu cần mang vết thương trong lòng ra rêu rao hay cầu mong sự thông cảm. Dù là với ai, dù thân thiết cỡ nào. Vì chúng ta đã lớn nên đắng cay đó mình đủ sức chịu đựng một mình, và đủ mạnh mẽ để đối mặt dẫu không ai bên cạnh.

 

 

Ai cũng có con đường để bước cả. Tôi đã từng đi qua cái cảm giác như ai đó cố tình chồng chất những viên đá nặng nề lên ngực mình, khi tôi đang mê ngủ. Đó là khi tôi thấy ngạt thở, buốt nhói ở ngực mà nước mắt lại không rơi một giọt nào. Tôi ngồi kể cho đứa em nghe sự giày vò mình đang phải qua, quãng thời gian thất nghiệp và cả nỗi sợ đau đáu về tương lai. Đó là những ngày tôi sống bám víu vào gia đình, thấy mình rất hoang mang và yếu đuối. Em tôi hiểu điều đó và an ủi tôi. Vậy nhưng khi nó hồ hởi bảo rằng sẽ du lịch sang Thái một tuần với đám bạn thân. Tôi ghen tỵ và chua xót. Mình đang khổ sở thế này mà nó vui vẻ như thế. Vậy rồi tôi nhận ra những nỗi đau của mình thì chỉ có mình mới là người hiểu rõ nhất, chỉ có mình mới biết nó âm ỉ thế nào. Bắt người ta phải hiểu là một điều quá tầm với của họ. Mà họ cũng không có nghĩa vụ đó, họ có cuộc đời, niềm vui và nỗi buồn riêng. Họ không cần phải chịu đựng cùng mình.

 

Cho dù mình là con gái, và người ta cứ mặc định phụ nữ thì yếu đuối. Vậy nhưng đi qua những tan vỡ và vấp ngã, trưởng thành và đủ trải nghiệm, bản thân chúng ta biết rằng: đôi khi mình cần phải bước qua nỗi đau một mình, và phải thật can đảm, cứng cỏi.

 

Đó là cuộc sống, một cuộc sống mà ai cũng có những mối bận tâm riêng. Vậy nên khi có ai đó thực lòng dừng lại bên đời mình và thực tâm muốn chia sẻ cùng mình những khó nhọc, mình trân trọng vô cùng. Bởi mình hiểu trên đời này có rất ít những người có thể dùng cả trái tim và tấm lòng để thấu hiểu nỗi đau của người khác. Mình sẽ dốc cả nhiệt thành để khi người ta rơi vào nỗi hụt hẫng như vậy, mình cũng đủ kiên tâm để chìa tay ra và vỗ về.

 

--------------------------------------------------------

Tác giả: Giao Yên - Girly

Thực hiện: Yo Le - RadioMe Nối dài yêu thương

 

Để có thể tải chương trình về máy hoặc lưu lại chương trình vào playlist cá nhân, bạn hãy Đăng ký trở thành thành viên của mạng xã hội RadioMe nhé! Và nếu bạn có bất kỳ bài viết, tâm sự nào muốn chia sẻ, hãy gửi email của bạn về địa chỉ camxuc@i-com.vn.

Giọng đọc: Yo Le
Tác giả: Thiên Cẩm

Bạn và ba chiếc mặt nạ trong đời

Cho dù bạn có mang trong mình bao nhiêu chiếc mặt nạ đi chăng nữa nhưng nếu dùng sự chân thành của mình mà sống với người khác thì bạn cũng sẽ nhận lại từ họ sự chân thành.

Giọng đọc: Yo Le
Tác giả: Trinh Leng Keng

Khi tôi có những nỗi buồn thật đẹp

Có thể bạn không biết, nhưng nỗi cô đơn của những người đứng một mình thường rất đẹp. Người đi một mình trên một con đường dài luôn cần nhiều kiêu hãnh...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Lê Hiếu

Trời cách đất chỉ đúng 1 mét, biết cúi đầu mới có thể thành công

Cúi đầu không phải nịnh hót, bợ đỡ, mà là sự thấu hiểu nhân sinh, biết được khả năng của bản thân nên sẵn sàng đối mặt với hiện thực, khiến tầm nhìn của mình trở nên rộng rãi thoáng đãng.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Thi Minh

‘Truyện ngụ ngôn về miếng phô mát’: Đời chỉ thay đổi khi chúng ta thay đổi

Câu chuyện "Who moved my cheese" (Ai đã lấy miếng phô mát của tôi) nổi tiếng lan truyền khắp thế giới tuy rất đơn giản nhưng lại ẩn chứa một ý nghĩa vô cùng to lớn về mặt tích cực của việc thay đổi thái độ sống.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Xôi

Lời khuyên của một chú mèo trong truyện làm thức tỉnh hàng triệu người trẻ về con đường mình đang đi

Chúng ta có quá nhiều lo lắng, chúng ta có quá nhiều sự thõa hiệp và chúng ta sợ sai lầm. Nhưng bạn à, thật ra người ta không học được gì nhiều từ sự chiến thắng. Trái lại những sai lầm sẽ nâng chúng ta qua giông bão cuộc...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Tuệ

Chuyện chú voi lớn lên trong rạp xiếc và những ‘rào cản vô hình’ ngăn con người đến thành công

Bạn thân mến, chắc hẳn trong cuộc đời, sẽ có lúc chúng ta nhận ra mình chẳng khác gì những chú voi trong rạp xiếc bởi lối sống nguyên tắc cứng nhắc, sự nhút nhát và tham vọng được bình yên cả đời. Nguyên tắc có thể là lý do...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Thiện Sinh

Nhiều khi, hài lòng với cuộc sống cũng là một cách trân trọng bản thân...

Bạn thân mến, đã bao giờ bạn so sánh mình với người khác và bỗng dưng cảm thấy tự ti vì họ có một cuộc sống giàu có hơn mình, giỏi giang, thành đạt hơn mình? Thực ra, cuộc đời luôn công bằng với mỗi người các bạn à. Mỗi...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Tâm Anh

Khi thất vọng hãy thử đổi góc nhìn, những gì bạn thấy sẽ có sắc màu khác

Kỳ thực, hết thảy những cố gắng của chúng ta không hề uổng phí, chỉ là có những kết quả được triển hiện trước mắt, có những kết quả lại giấu mình ở một nơi nào đó, có những thành quả mắt người nhìn thấy được, lại có những thành...

Youtube

Facebook Fanpage

1