Em – kẻ thứ ba bất đắc dĩ...
Em cũng ngồi đợi chờ một tin nhắn xin lỗi từ anh những hình như anh quên em rồi. Anh thậm chí còn chưa nói lời chia tay. Em òa khóc trong cơn đau xé nát con tim bé nhỏ. Em luôn sợ điều đó...
Em cũng ngồi đợi chờ một tin nhắn xin lỗi từ anh những hình như anh quên em rồi. Anh thậm chí còn chưa nói lời chia tay. Em òa khóc trong cơn đau xé nát con tim bé nhỏ. Em luôn sợ điều đó đến nhưng tình mình đã tan vỡ từ lâu.
Em là một cô gái hay mơ mộng, thích những câu chuyện tình trong cổ tích. Em yêu hoàng tử . Và em luôn ước mong mình trở thành một nàng công chúa sống trong lâu đài lộng lẫy chờ đợi hoàng tử đến nắm tay đưa em đi đến phương trời hạnh phúc. Em đã từng mơ những giấc mơ màu hồng đầy cầu vồng bảy sắc. Em yêu màu hồng như yêu cánh hồng mịn tỏa hương dịu ngọt trong ánh nắng chiều ấm áp.
Và khi gặp được anh, em nghĩ mình đã tìm thấy một chàng hoảng tử, người sẽ cho em thấy khoảng trời hạnh phúc em ao ước.
Anh là một chàng trai giỏi thể thao với thân hình cao lớn rất chuẩn. Anh luôn thân thiện với tất cả mọi người và nụ cười là thứ không bao giờ thiếu trên đôi môi anh. Lần đầu tiên gặp anh, em đã bị đốn ngã nhanh đến không ngờ. Em thực sự thích nụ cười đó để mỗi ngày em tìm đến nó như một liều thuốc cho trái tim ngây dại. Anh không biết đâu. Khi những đứa con gái khác đổ xô đến bên anh, trao cho anh những món quà bọc giấy hồng in trái tim lãng mạn thì em lại chỉ dám đừng nhìn anh từ xa với cái run rẩy thật thà. Em không tự tin vì em chẳng được như những cô gái kia, không xinh đẹp, không duyên dáng, không giỏi việc nấu nướng. Có một bí mật mà mãi sau này em mới nói với anh khi chúng ta quen nhau rằng em cũng từng làm một cái bánh cho anh nhưng giờ thì nó đã thành cục than nằm đâu đó trong núi rác đang phân hủy. Chỉ vì vậy, em vẫn cứ đứng từ xa nhìn anh với cả nỗi lòng khó nói.
Em luôn hỏi anh.
– Tại sao lại thích người như em?
– Vì có một cô bé đáng yêu luôn nhìn anh từ xa và luôn lén để loại nước mà anh thích uống cùng chiếc khăn bông được gấp gọn sau mỗi buổi tập của anh. Anh đã rất vất vả để tìm thấy người con gái ấy.
– Chỉ vì vậy thôi sao?
– Vì em là cô gái đặc biệt với anh.
– Đặc biệt thế nào ạ?
– Anh không biết. Anh không giải thích được.
Anh lại ôm lấy em vào lòng, xoa mái tóc ngắn cũn của em. Anh cười. Đến bây giờ em cũng không thể hiểu tại sao em lại luôn hỏi anh câu hỏi đó nhiều đến như vậy. Phải chăng vì em không hề tin vào điều đó là sự thật?
Em đã nghĩ mình sẽ tự vẽ ra cho mình một câu chuyện cổ tích về chàng hoảng tử và cô lọ lem may mắn, nhưng tất cả cũng chỉ là những câu chuyện cổ tích. Và em chẳng phải cô bé lọ lem, hay anh cũng không là chàng hoàng tử sẽ sống bên em trọn đời trong lâu đài xây bằng mộng tưởng.
Cô ấy xuất hiện và em bỗng trở thành kẻ thứ ba thừa thãi.
Cô ấy là một cô gái xinh đẹp hơn em, dịu dàng hơn em, nữ tính hơn em và biết cách chiều anh hơn em. Lần đầu tiên gặp cô ấy em đã thấy rất khó chịu. Em chẳng biết tại sao. Có lẽ là linh cảm của một người con gái nói cho em điều ấy. Khi ấy, anh giới thiệu với em đó là em gái kết nghĩa của anh. Hai từ “kết nghĩa” ấy không mang đến cho em một cảm giác chắc chắn nào khi mà càng ngày “em gái” luôn chiếm nhiều thời gian và mối bận tâm của “anh trai” hơn “người yêu” của anh.
“Cô ấy mới đến chưa biết nhiều nơi nên anh phải đưa cô ấy đi không lỡ bị lừa thì tội cô ấy.”
“Cô ấy không có ai đưa về nên anh đến đón.”
“Cô ấy gặp khó khăn và anh là người duy nhất cô ấy quen.”
Còn em thì sao?
“Em có thể tự đi về được mà, anh có việc phải đi rồi. Mai gặp lại em nhé.”
” Em đâu phải trẻ con nữa, học cách tự lập đi chứ ? ”
….
Cũng từ ấy, anh và em có một bức tường vô hình mang tên ‘cô ấy’.
Anh biết không, em đã khóc hàng đêm vì tủi thân và ấm ức. Em luôn tự hỏi, em với cô ấy ai quan trọng hơn với anh ? Hai năm không phải quá dài cũng không phải quá ngắn để cho ta những kỉ niệm sâu đậm với nhau. Em không biết từ bao giờ mình có thói quen tự lau khô nước mắt mỗi sáng mai thức dậy. Em học cách tự vượt qua khó khăn của bản thân không cần anh biết đến. Em tự mình đi bước trên con đường dài hiu quạnh đầy gió lạnh căm khi anh còn bận lo cho người khác. Em có còn là cô gái ” đặc biệt ” với anh ?
Em tựa mình vào chiếc ghế gỗ của quán cafe nhỏ, nhìn những bông ti-gôn nhỏ xíu rung rinh trong gió. Em hẹn anh trong một ngày mưa bất chợt mưa rơi. Em thường thấy khi chia tay bao giờ cũng có mưa. Em cười nhạt. Tách café sữa đã nguội lạnh từ lâu. Em cứ ngồi ấy như chờ mong một điều gì đó, chắc là sự hi vọng, một chút niềm tin. Quán về khuya, tiếng chuông gió rung lên. Người chủ quán ái ngại nhìn em với ánh mắt hiểu chuyện. Em mỉm cười lạ lẫm với chính em và với tình yêu của đôi ta. Em trả tiền cho tách café em chẳng hề nhấm môi. Em sợ vị đắng sẽ khiến em rơi nước mắt.
Em đứng ở đầu con ngõ nhìn người em yêu. Em không hề bước đến. Nói chính xác ra thì em không thể anh ạ. Vì hình ảnh em đang thấy như một cuốn phim em thường thấy trong phim mà em ngỡ mình chẳng bao giờ là diễn viên chính. Anh ôm cô ấy trong tay và hôn lên đôi môi đỏ hồng ướt át ấy.
Đôi tay ấy từng là của em. Đôi môi ấy từng chỉ dịu ngọt với em. Ánh mắt ấy từng chỉ nhìn có mình em. Người con trai ấy đã từng là người nói yêu em mãi. Anh ạ, thế mà giờ em chỉ nói nó trong thì quá khứ. Em cười trong cơn mưa lòng đắng chát. Em rõ ràng không có uống café vậy mà vị đắng làm em nghẹt thở. Em ước bây giờ mưa lau đi nước mắt chảy dài nơi khóe mắt nhưng đến cuối cùng vẫn chỉ em với cái bỏng rát thấm sâu. Em quay đi như kẻ thứ ba thừa thãi trong bộ phim em là kẻ thua cuộc.
Em ngồi một mình trong căn phòng vắng, tăm tối không ánh đèn. Em vất những thứ anh tặng cho em từ ngày mình quen nhau vào một chiếc thùng giấy và đã đóng gói cẩn thận. Em cũng ngồi đợi chờ một tin nhắn xin lỗi từ anh những hình như anh quên em rồi. Anh thậm chí còn chưa nói lời chia tay. Em òa khóc trong cơn đau xé nát con tim bé nhỏ. Em luôn sợ điều đó đến nhưng tình mình đã tan vỡ từ lâu.
Em run lên, lấy hết sức lực bình tĩnh nhắn cho anh một dòng tin.
“Nếu một ngày em biến mất, anh có đi tìm em không?”
“Em nói gì kì vậy? Muộn rồi, ngủ đi. Đừng nói những điều linh tinh như vậy.”
“Anh trả lời em đi.”
“Em sẽ chẳng đi đâu cả. Và hãy ngủ đi.”
“…Anh. Tại sao anh lại yêu em?”
“Vì yêu thôi. Chẳng có gì để nói cả.”
“Bây giờ, anh còn yêu em chứ?”
“Em, có chuyện gì vậy?”
“Mình chia tay đi anh.”
….
……..
“Em sẽ coi sự im lặng của anh là một lời chấp nhận. Em không thể tham lam giữ mãi anh trong khi anh không còn mong muốn điều ấy nữa. Em thấy mình nên từ bỏ anh ạ. Chẳng nên cứ cố gắng để cuối cùng em vẫn là người đau khổ. Tạm biệt anh. Chúc anh hạnh phúc. Và chúc anh ngủ ngon.”
Anh vẫn im lặng. Em không còn đủ sức lau nước mắt thẫm đẫm chiếc váy hồng anh tặng.
Em nhận ra mình thành người thứ ba và em ra đi. Nhưng em không phải người thua cuộc vì em là người dám đối mặt với hiện thực rằng ta chẳng phải là của nhau. Em ra đi không phải vì em hèn nhát không dám đấu tranh cho tình yêu của mình, mà anh chắc chắn chẳng chọn em dù em có cố gắng hơn nữa. Tình cảm hai năm không bằng một cô gái khiến anh rung động trong hai tháng. Em ra đi vì em biết em còn nhiều thứ ở phía trước và anh không phải tất cả những gì em có. Sẽ có một chàng trai tốt hơn anh đang đợi em ở một nơi nào đó. Người ấy có thể không phải một chàng hoàng tử của lọ lem nhưng đó sẽ là một người coi em là nàng công chúa.
Dù bây giờ nước mắt và cơn đau vẫn làm bạn với em trước mỗi giấc ngủ, trong cơn mơ và khi sang mai thức dậy.
Em sẽ sống tốt mà không cần anh, người con trai đã từng là tất cả với em.
Tạm biệt một tình yêu không sắc hồng. Cầu vồng vẫn luôn trơn trượt nhưng em sẽ gắng trèo lên dù có ngã đến bao lần.
Em hứa với danh dự của kẻ thứ ba bất đắc dĩ.
Nguồn: Linh Min/ Truyện trực tuyến.
Nuôi dưỡng tình yêu: Làm gì khi đối phương cứ 'dính mắc' về người cũ của bạn?
Nuôi dưỡng tình yêu cần dựa trên nền tảng của sự tin tưởng lẫn nhau. Vậy phải làm gì khi đối phương cứ hoài nghi về người cũ của bạn?
Đàn ông có 4 đặc điểm này, dù yêu đến mấy cũng không nên cưới
Những người đàn ông lười biếng, không có chí tiến thủ sẽ không mang đến cho bạn hạnh phúc trong hôn nhân.
Cứ tin đi: Gừng càng già càng cay, đàn bà càng già càng có giá
Là phụ nữ đừng ngại chờ đợi những thứ tốt đẹp. Phụ nữ càng già mới là càng có giá, càng xứng đáng gặp được người đàn ông hoàn hảo trong cuộc đời mình
Đàn ông tốt phải là người mang lại cho phụ nữ cảm giác an toàn và được tôn trọng
Có nhiều đặc điểm để đánh giá một người đàn ông tốt, hãy đọc bài viết dưới đây để cùng ngẫm xem người đó của bạn có phải một người đàn ông tốt thật sự chưa nhé!
Điều trị vết thương tâm lý 4 giai đoạn hậu thất tình
Những đau khổ và tổn thương sau một cuộc tình tan vỡ luôn khiến người ta khó chấp nhận và không dễ dàng để vượt qua. Tuy không thể nhất thời tìm lại được cân bằng, nhưng nếu biết cách ám thị tâm lý, bạn sẽ mạnh mẽ hơn để...
7 điều quan trọng nên làm cho người mà bạn thương yêu
Hãy lắng nghe nhiều hơn để thấu hiểu người khác.
5 'liều thuốc' cho trái tim giúp bạn vượt qua nỗi đau tình yêu tan vỡ
Tình yêu tan vỡ là trải nghiệm mà nhiều người từng trải qua. Làm sao để sớm vượt qua nỗi đau này?
Đâu chỉ có ngoại hình, đây mới là 6 điều tạo nên sức hấp dẫn của một người theo góc nhìn tâm lý học
Khi nhắc đến sự hấp dẫn, chúng ta thường nghĩ về ngoại hình và tính cách. Tuy nhiên, nhiều nghiên cứu tâm lý cho thấy nét hấp dẫn của một người còn nằm ở sự thân thiện và cởi mở của họ.
Nghe Nhiều Nhất
- 4 dấu hiệu bạn đang mù quáng trong chuyện tình...
- Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời...
- Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ,...
- Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên...
- Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn...
- 4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho...
- Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy...
- Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không...
- Đời người có 3 việc càng làm thật chậm rãi,...