Lên núi cấm săn rắn hổ mây - Phần 5

Thể hiện : Bông Bông
Tác giả : Sưu tầm
11-01-2018
  0   4476

Tôi lên tới nơi thì hồn bất phụ thể, ngã luôn ra đất, mãi một lúc sau mới định thần đứng dậy. Tôi liền xem ngay vết thương ở chân. Thấy có năm cái lổ tròn, thâm đen. Thằng Năm Hùm nói :

 

“Thôi rồi, trúng độc rồi”

 

Tôi sợ run cả người, hít lấy một hơi, nhớ đến cái lưỡi cọp, liền lấy ra đưa thằng Năm Hùm, nói :

 

“Cái này có giúp ích gì được không ?”

 

Thằng Năm Hùm lắc đầu

 

“Thua rồi anh, Hổ với Rắn tuy là kị nhau, nhưng không con nào áp chế được con nào cả, dùng cái lưỡi cọp này cũng vô ích”

 

Tôi lúc này thấy chân mình mất đi cảm giác, càng thêm hoảng sợ. Chợt giọng thằng Tư Gà mừng rỡ nói:

 

“Đây rồi, đây rồi”

 

Cả đám nhìn nó, thấy nó móc trong túi ra một đám cỏ hoa kì lạ, chưa từng thấy, có hoa màu tim tím. Thằng Tư Gà nói:

 

“Cái đống cỏ cây này là em vớ được ở ngay dưới hòm đá, em sợ nhỡ có chuyện gì biến cố như bị con rắn nào cắn chẳng hạn, thì mình còn cứu chạy kịp”

 

Nói xong, nó cười một cái.

 

 

Vốn là vạn vật tương sinh tương khắc, người xưa thường hay nói rằng, đi rừng mà đạp nhầm trúng tổ rắn, bị rắn cắn, thì cứ vơ đại cỏ rác ở gần đó mà đưa lên mồm nhai, nhai nhiễn rồi đấp vào chổ bị cắn, may ra sẽ giữ được mạng. Đó cũng là đạo lý thôi, nọc rắn rất độc, những cái cây mọc gần ổ rắn thì cũng phải khắc chế hoặc không bị nọc của nó làm hại mới sống được.

 

Thằng Tư Gà coi vậy mà đã cứu tôi thoát chết một mạng, nó nhai nhiễn cái đống cây lá đó rồi đắp vào năm vết tròn kia. Ban đầu chổ đó ngứa ngáy, khó chịu vô cùng, nhưng sau đó thì bớt hẳn. Tôi miện Phật trong bụng, vừa nãy coi như là lượn trước cửa Địa Phủ một vòng.

 

Tôi vừa thấy chân có lại cảm giác, là hối ngay bốn thằng

 

“Đi ra khỏi chổ này lẹ thôi, tôi chẳng muốn ở cái chốn này lâu hơn nữa”

 

Năm thằng lại ráng đẩy cái hòn đá di chuyển rộng ra thêm chút nữa, để cho lọt cái tượng ngọc rắn thần.

 

Cuối cùng cũng ra đến cửa hang, nhớ lúc vào thì trời trời sáng, lúc ra đã là tối mịt rồi.

 

Năm thằng đóng trại qua đêm, vẫn thay phiên nhau trực đề phòng sung quanh, nhưng đêm đó bình yên, không chút gì kì quái.

 

....

 

---------

 

Tác giả: William

 

Thực hiện chương trình: Thu Trang, Bông Bông & nhóm sản xuất RadioMe

 

Hãy cùng chia sẻ những tin bài hay và ý nghĩa với RadioMe qua địa chỉ hòm mail camxuc@i-com.vn các bạn nhé!

Giọng đọc: Kún

Nàng hầu trẻ - Phần 6

Người ta bảo rằng trong con người của Hường có một phần hồn của Xuyến. Và chính Xuyến chớ không phải Hường, mới là người cai quản sản nghiệp nhà họ Bành. Họ phải trả giá cho những tội ác từng gây ra.

Giọng đọc: Kún

Nàng hầu trẻ - Phần 5

Ả ta nghiến răng và thuận tay tung mạnh bà mẹ chồng lên cao như tung một quả bóng. Khi rơi xuống, thay vì rớt trên sàn nhà, bà Bành lạt bị vướng vào sợi dây giăng mùng. Bình thường sợi dây ấy chỉ đủ giăng chiếc mùng nhẹ tênh,...

Giọng đọc: Kún

Nàng hầu trẻ - Phần 4

Một tiếng thét vang lên, vừa lúc Minh Nguyệt lảo đảo, lui mấy bước. Trước mặt y thị không phải là con người hầu bình thường, mà là người với gương mặt trơ xương. Một chiếc đầu lâu trên thân mình bằng xương bằng thịt!

Giọng đọc: Kún

Nàng hầu trẻ - Phần 3

Tiếng kêu của nó vọng lên trong đêm trường, nghe thê lương, đau lòng... Nhưng trước sau gì cũng chẳng có ai đến cứu. Mặc dù trong ngôi nhà lớn đó lúc ấy có nhiều người nghe và hiểu chuyện, nhưng vì sợ uy quyền của vợ Hai Tường, nên...

Giọng đọc: Thu Trang

Nàng hầu trẻ - Phần 1

Năm đó xảy ra nạn đói tràn lan khắp nơi. Ngoại trừ những nhà giàu, còn hàng dân lao động bình thường đều khổ sở chạy tìm miếng ăn từng bữa mà cũng không đủ.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Ngạ Quỷ

Truyền thuyết ma trùng - Phần 5

Đang lúc anh xoay người chuẩn bị tiếp tục bám theo gã đàn ông kia, thì bất chợt cả thân người gã ta lại lừ lừ quay lại.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Ngạ Qủy

Truyền thuyết ma trùng - Phần 4

Hỡi ôi, cái gương mặt bà cụ sao có đôi mắt đen sì sì, miệng bà ta đang mở ra nhe răng nanh dài nhếch mép đầy kinh tởm.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Ngạ Qủy

Truyền thuyết ma trùng - Phần 3

- Tôi nói các đồng chí ở trên huyện lại không tin, lại cho là dân Vũ Thôn chúng tôi mê tín, chứ quả thực là chuyện này có thật. Nó được để lại cái tục này từ thời cụ cố tôi kia, cho đến bây giờ thì cũng chưa...

Youtube

Facebook Fanpage

1