NTCX 38: Ai trên đời cũng xứng đáng được yêu thương

Thể hiện : Chiêu Phong,Yo Le
Tác giả : Xuân Dung
15-04-2017
  0   2160

Các bạn thân mến, hầu hết ai trên đời đều có những khuyết điểm, những điều không hài lòng về bản thân mình. Nhưng bạn đừng bao giờ vì những điều ấy mà cảm thấy tự ti về bản thân đến mức khép mình lại, không dám mở lòng với ai khác và không dám hy vọng rằng tình yêu sẽ đến với mình nhé. Bởi vì Ai trên đời cũng xứng đáng được yêu thương...

 

* * *

 

Chuyên mục Tâm sự cùng người lạ

 

Tâm sự của bạn Hoàng Hương Ly gửi tới hòm mail camxuc@i-com.vn:

 

Mình luôn suy nghĩ không biết mình có được tình yêu chân thành và thấu hiểu của một người đàn ông không, vì mình khiếm khuyết hơn người khác. Mình bị khiếm thị bị rung giật nhãn cầu ở mắt. Mình vẫn nhìn được, chỉ là khi đọc chữ mình phải dí sát vào mắt. Ngoài ra mình còn bị dị dạng đầu gối chật bánh chè ở chân phải, khiến hai chân không bằng nhau. Mình vẫn đi lại được, chỉ là không chạy được thôi. Vì khiếm khuyết đó nên việc sinh hoạt hàng ngày của mình thường gặp khó khăn. Mình không đi được xe đạp xe máy ra ngoài đường và không thể nhanh nhẹn tháo vát như người khác.

 

Mình rất muốn một ngày nào đó may mắn gặp được một người chấp nhận khuyến khuyết của mình, yêu mình bằng cả tấm lòng, cùng mình vượt qua khó khăn thử thách. Nhưng mà mình rất sợ đàn ông lạnh lùng vô tâm. Cuộc sống của mình hiện giờ không có bạn bè. Những người thân bên cạnh mình không ai thích trò chuyện với mình, ở gần mà tựa như xa. Mình có nên hy vọng không? Liệu sẽ có một ai yêu mình, chăm sóc và bảo vệ mình không, hay là mình phải sống cô đơn lẻ loi suốt đời? 

Mình cũng hy vọng qua chương trình Năm tháng cảm xúc có thể tìm được những người bạn tri kỷ. Cảm ơn chương trình rất nhiều

 

Bạn thân mến, để có thể kết bạn với Hương Ly và chia sẻ cảm xúc trực tiếp với bạn ấy, bạn hãy gửi thư cho Hương Ly theo địa chỉ email của Hương Ly là niemvuituoitre1997@gmail.com. 

 

Và nếu bạn cũng có những tâm sự cần lời khuyên từ chúng mình cũng như các bạn thính giả của chương trình thì bạn hãy gửi thư về chương trình theo địa chỉ: camxuc@i-com.vn nhé

 

 


 

Khi một chàng trai cao yêu một cô gái lùn...

 

 

Người yêu mình cao 1m81, ngược lại với mình, mình chỉ cao có 1m50... Anh ấy là người chủ động tán mình, ngày xưa nghĩ kiểu lùn như mình tự ti lắm, chắc chỉ có mấy bạn nam thấp thấp để ý thôi ai ngờ lúc tỏ tình anh ấy bảo:

 

- Anh thích em vì em lùn, nhìn đáng yêu lắm.

 

Mình thì cũng không xinh xắn gì, anh cũng không phải gọi là đẹp trai, chỉ vì lý do mình lùn mà anh ấy thích. Đi đâu người ta cũng nhìn, mỗi lần như vậy anh đều trêu:"Trông anh đi với em như bố con ấy, mà em ôm anh càng giống bố đèo con đi học về".

 

Vì tay chân anh dài nên thỉnh thoảng thấy mình với lấy đồ gì anh đều chủ động "để anh lấy cho". Nhất là phơi quần áo, mình phải dùng gậy còn anh chỉ đứng với lên lấy từng chiếc móc phơi quần áo cho mình.

 

 

Mấy lần đi thang máy, người trong thang máy đông lắm, anh đều che cho mình để mình có chỗ đứng thoải mái. Đi ăn, anh toàn chủ động nhường mình đồ ăn ngon rồi trêu: "Em ăn đi cho lớn, sông có thể cạn, núi có thể mòn, chiều cao của em thì... không cải thiện được nhưng thôi ăn đi cho mau lớn".

 

Mấy lần kiểu tự dưng nhấc bổng mình lên nói "nhìn lùn quá ngứa mắt".

 

Đi xe, anh ấy đi xe máy toàn kiểu đỗ xe gần vỉa hè cho mình leo lên cho dễ, không thì anh nghiêng xe cho mình lên, mà toàn chủ động gạt chỗ để chân cho mình bước lên với chủ động đội mũ bảo hiểm cho mình...

 

 

Có lần anh ấy lấy cái ghế ngồi để giặt xong kêu:

 

- Em bước lên đây xem.

 

- Vâng

 

Mình bước lên xong anh hôn mình luôn, anh bảo:

 

- Em lùn quá mấy lần muốn hôn em không được, nên hôm nay mua cái ghế này để em đứng hôn anh...

 

Đúng là cạn lời.

 

Về nhà bố mẹ hỏi anh:"Sao yêu đứa lùn thế?" Anh trả lời bố mẹ: "Con muốn cải thiện chiều cao cho người Việt Nam".

 

Nói vậy chứ mình lùn thật, ở bên anh mình cảm giác luôn được che chở, anh cũng đáng yêu lắm mọi người à. Các bạn à nếu mình thấp lùn có cơ hội thì vớ ngay một anh chàng cao to mà yêu... Các bạn sẽ có cảm giác như mình thôi.

 

Tâm sự của một bạn nữ đăng tải trên trang NEU Confessions

 


 

 

Tác giả cuốn sách nổi tiếng “Hoàng Tử Bé” từng nói rằng: “Chúng ta chỉ có thể nhìn thấy bằng trái tim. Vì những điều quan trọng thường vô hình trong đôi mắt người”. Câu chuyện của hai con người đặc biệt dưới đây đã thực sự chứng minh những trái tim đồng điệu sẽ nhìn được những điều mà đôi mắt không thể “thấy”.

 

 

Chuyện tình đẹp như mơ của cặp đôi đũa lệch cách nhau 3000 km

 

 

Ở một thành phố của đất nước Nga xa xôi, cậu bé Gregori ra đời mang đến niềm hạnh phúc vô bờ cho cha mẹ. Cậu bé trông thật kháu khỉnh, xinh trai và có một sức khỏe tuyệt vời. Tuy nhiên, có một điều không may xảy đến với em: nhiều đêm em bị cơn đau lưng làm cho thức giấc.

 

Nhưng mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi khi cha mẹ đưa Gregori đi khám để kiểm tra kĩ hơn phần lưng của cậu bé. Cha mẹ cậu bé không dám tin vào những gì mà các bác sĩ thông báo với họ: Cậu bé Gregori bị mắc chứng teo cơ Delta – chứng bệnh sẽ khiến các cơ quanh cổ của cậu bé teo dần. Đau đớn nhất với cha mẹ cậu có lẽ là lời tiên đoán: Gregori chỉ có thể sống được 4 đến 5 năm nữa.

 

Tuy nhiên bố mẹ của Gregori là những con người đầy nghị lực và không bao giờ mất niềm tin. Hai người đã làm tất cả để có thể cứu cậu và tìm kiếm trong hàng năm trời đủ các biện pháp điều trị và trị liệu với ước mong Gregori có được một cơ thể bình thường khi em lớn lên. Nhưng may mắn đã không mỉm cười với cậu bé, Gregori ngừng lớn và cơ thể cậu trở nên vô cùng yếu ớt. Không ai biết rằng cậu bé có thể trụ vững tới khi nào.

 

Nhưng rồi năm tháng qua đi, trái với chẩn đoán ban đầu và những lo sợ của người lớn, Gregori vẫn sống một cách kiên cường. Lên 10, rồi lên 15 tuổi và cuối cùng anh cũng đón sinh nhật lần thứ 20 dù chỉ nặng 20 kg. Tuy vậy, cuộc sống trong cơ thể gầy guộc và cong vẹo ấy thực sự không hề dễ dàng với chàng trai trẻ. Phần lớn thời gian Gregori không thể cử động được và phải ở trong nhà, trong khi bạn bè cùng trang lứa đang mải mê với những ước mơ chinh phục thế giới, Internet là kênh liên lạc duy nhất của anh với thế giới bên ngoài.

 

 

Gregori luôn cảm thấy cô đơn trong thế giới nhỏ bé của mình. Nhưng anh chấp nhận sự cô đơn an toàn ấy, bởi mỗi lần ra đường, anh chỉ nhận được những ánh nhìn chằm chằm độc ác đầy vẻ ghê tởm. Có lẽ vì vậy, ngôi nhà là nơi duy nhất anh tìm thấy sự bình yên để sống một cuộc sống bình thường.

 

Tuy nhiên, vì thiếu sự bầu bạn và sẻ chia trong một thời gian dài nên điều mà Gregori vẫn ao ước bấy lâu nay chính là tìm thấy một ai đó có thể san sẻ niềm hạnh phúc cuộc sống với anh. Cho đến một ngày, trái tim Gregori không thể kìm nén mong ước được sống như một người bình thường thêm nữa, anh gửi những nỗi niềm ấy lên mạng xã hội:

 

 “Thật đau đớn khi nghĩ về tất cả những điều tôi không bao giờ có được… Tôi không thể cảm nhận được vẻ đẹp của thế giới và sẽ không bao giờ biết được cảm giác bơi lội trong dòng nước biển.

 

Tôi cũng sẽ không có cơ hội chăm sóc những người tôi yêu và khiến họ hạnh phúc…Tôi sẽ không khi nào biết tình yêu là gì, hay cảm giác khi ai đó cần tới sự che chở của mình. Tôi sẽ không bao giờ biết cảm giác được ôm trọn người thương trong vòng tay, để bảo vệ cô ấy, nhảy với cô ấy, tặng cô ấy những bông hoa hay một món quà xinh xắn.

 

Tôi có lẽ cũng không có cơ hội để nuôi nấng một đứa trẻ, được đứng ở phòng sinh với một bó hồng và hét to “anh yêu em!” với mẹ của cô bé (hoặc cậu bé). Tôi sẽ không khi nào có được một đám cưới lộng lẫy và được bế cô dâu qua ngưỡng cửa cũng sẽ chỉ là mơ ước. ”

 

Khi viết những dòng tâm sự chất chứa ấy, Gregori không hề biết rằng, hai tháng sau ngày anh gửi thông điệp ấy đi, một điều tuyệt vời bất ngờ đã tới với anh…

 

 

Một cô gái trẻ ở Kazakhtan tên là Anna đã vô tình bắt chuyện với anh trên Internet. Gregori đã rất hạnh phúc khi khám phá ra anh và Anna có quá nhiều điểm chung: cả hai đều mơ mộng, yêu thích nghệ thuật và văn học. Khi ấy, anh biết mình đã yêu Anna, anh cũng cảm nhận được người bạn ấy cũng dành tình cảm đặc biệt cho mình.

 

Gregori đã có một cuộc tranh đấu rất cam go với bản thân. Anh hiểu rằng tình cảm này có thể khiến cho cả hai đau khổ khi Anna biết về tình trạng của anh. Cuối cùng, sau nhiều tuần lễ, Gregori đã có một quyết định cho mình: Anh chỉ muốn cô biết một điều rất quan trọng rằng trên cuộc sống này, có một người rất yêu tâm hồn cô. Và sự dũng cảm của anh nằm trong bức hình mà anh gửi cho Anna. Anh không muốn giấu cô sự thật: Thân thể anh không giống những người bình thường khác. Khi gửi đi tấm hình và lời yêu thương ấy, anh đã xác định cho mình: Có thể sau lá thư ấy, anh sẽ không còn được nhận thêm bất cứ lá thư nào của cô.

 

Nhưng, cô đã trả lời thư anh. Bất ngờ hơn, cô ngỏ ý muốn tới thăm Gregori. Sự trung thực và chân thành của Gregori có lẽ đã làm Anna cảm động.

 

Sau cuộc gặp gỡ, hai người đã phát hiện ra tâm hồn họ thực sự hòa hợp và có thể chia sẻ với nhau rất nhiều điều

 

Sau đó một thời gian, Anna đã vượt 3000 km để tới thăm Gregori. Cuối cùng họ cũng có thể được chuyện trò thật sự với nhau. Có lẽ sự rung động sâu sắc của hai tâm hồn mơ mộng đã khiến trái tim họ hiểu rằng, không còn điều gì có thể chia cắt hai người. Gregori và Anna sau đó đã quyết định cùng nhau xây dựng một gia đình.

 

Sẽ có rất nhiều người đặt nghi ngờ cho quyết định của Anna, họ sẽ cảm thấy khó lý giải được tại sao một cô gái xinh đẹp như cô lại quyết đinh gắn bó đời mình với một người đàn ông tàn tật như Gregori. Động cơ của cô là gì? Phải chăng vì anh ấy là một người giàu có, và cuộc sống với anh sẽ khiến cho cô suốt đời nhàn hạ? Nhưng Gregori lại sinh ra trong một gia đình rất bình thường, chưa kể đến phần lớn của cải của bố mẹ anh đã dồn vào chữa bệnh cho anh.

 

Cô dâu Anna và chú rể Gregori cười hạnh phúc trong sự vui mừng của tất cả những người yêu thương họ

 

Tuy nhiên, những nghi ngờ này đều bị dập tắt khi chúng ta nhìn nụ cười của Gregori và Anna trong đám cưới nhỏ nhưng đầm ấm. Ai cũng có thể cảm nhận sự hạnh phúc của họ khi ở bên nhau.

 

Trái tim có ngôn ngữ và cách thấu hiểu của riêng nó mà đôi mắt không thể nhận ra. Tình cảm trong sáng, thuần khiết không tính toán của đôi bạn trẻ đã vượt lên trên những khiếm khuyết về ngoại hình và định kiến của xã hội, để mang đến cho họ những “trái ngọt” của hạnh phúc. Sự Thiện tâm và Nhẫn nại trong tâm hồn họ sẽ giúp họ sánh vai tới cuối con đường. 

 

Theo Hefty, Xuân Dung biên dịch 

 

--------------------------------------------------------

Tác giả: NEU Confesions, Xuân Dung (dịch) - Đại Kỷ Nguyên

Thực hiện: Yo Le, Chiêu Phong - RadioMe - Nối dài yêu thương

 

Để có thể tải chương trình về máy hoặc lưu lại chương trình vào playlist cá nhân, bạn hãy Đăng ký trở thành thành viên của mạng xã hội RadioMe nhé! Và nếu bạn có bất kỳ bài viết, tâm sự nào muốn chia sẻ, vui lòng gửi email về địa chỉ camxuc@i-com.vn.

Giọng đọc: Babum,Vy Cầm
Tác giả: Lạc Hy,Tố Uyên

Yêu lại nhau, liệu chúng ta có thể?

Bạn đã từng ở trong một trạng thái mông lung và cô độc trong tình yêu? Bạn cố mạnh mẽ dứt khoát mà không thể được. Yếu đuối quá chăng?

Giọng đọc: Vy Cầm,Babum
Tác giả: Sammy,Hạc Xanh

Người yêu cũ, nếu một ngày em gặp lại anh...

Sau tổn thương, người con gái thường khép mình lại né tránh những yêu thương. Không phải là không yêu một ai, cũng không pải trái tim đã chai sạn.

Giọng đọc: Chit Xinh
Tác giả: Cá Kho,Nguyên

RadioMe cuối tuần: Nếu có cơ hội hãy yêu nhau vào tháng 8

Đừng mãi hoài nghi về tình cảm của đối phương rồi lại do dự. Nếu em không dũng cảm bước chân vào con đường tình yêu, em sẽ chẳng thể biết được vị ngọt của tình yêu ra sao...

Giọng đọc: Vy Cầm,Babum
Tác giả: Lạc Yến

Radiome cuối tuần: Anh có thể ở bên em không?

Chiều buông nắng, hoàng hôn khuất sau chân trời. Sẽ nhớ những ngày thời khắc chuyển mùa này lắm. Và ngày mai là mùa đông rồi.

Radiome Tuần mới 13 - "Các anh nói sẽ quay trở lại thăm thầy, rồi chẳng thấy ai về..."

Học sinh các cậu toàn nói dối, trốn học rồi nói dối là bị ốm, đến tận ngày cuối cùng vẫn thế, các anh nói sẽ quay trở lại thăm thầy, rồi chẳng thấy ai về

Tác giả: Hoàng Xuân Anh

Radiome cuối tuần: Khi con gái khóc

Con gái à, hãy nhớ, nước mắt là để rơi nên đừng khư khư giữ nó lại và cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được phép ngược đãi bản thân mình nhé!

Giọng đọc: Vy Cầm

Radiome Tuần mới 14 - Chúng ta nợ bản thân một lời xin lỗi

Chúng ta từ nhỏ đã được dạy, gây ra lỗi với người khác thì phải biết xin lỗi họ. Nhưng chúng ta chưa từng được dạy một điều nghe có vẻ nực cười rằng gây ra lỗi với mình thì phải xin lỗi chính mình, vì thế thế vô tình...

Giọng đọc: Vy Cầm,Babum
Tác giả: Lạc Yến,Lê Di

Radiome cuối tuần: Xin lỗi cơn mơ vừa qua

Em đã đủ trưởng thành để nhận ra không phải khi mình hết lòng yêu thương một ai đó thì sẽ nhận lại được yêu thương từ họ.

Youtube

Facebook Fanpage

1