Nụ hôn ngược nắng - Phần 3
Nguyên nhẹ nhàng luồn tay vào mái tóc cô, và đặt lên môi cô một nụ hôn không thể dịu dàng hơn. Hoàng hôn đang buông xuống ngay phía sau họ, ánh nắng chiều bỗng nhiên vàng rực rỡ.
Cô đi bộ một quãng rồi đợi bus đến. Bus khá đông, cô để ý thấy một chỗ trống cạnh một chàng trai nên không ngại ngần bước lại đó rồi ngồi xuống.
Chiếc xe lắc lư rời bến, cô thấy khá mệt. Không biết có chuyện gì xảy xa, đến lúc choàng tỉnh, cô thấy trên vai mình đang mang thêm chiếc áo khoác, chàng trai bên cạnh cũng không ngồi đó nữa. Ly nhìn quanh xe, chẳng ai chú ý đến cô. Đến bến cuối, cô cùng xuống xe với mọi người, vẫn ngơ ngác cầm trên tay chiếc áo khoác, của ai cô cũng không rõ.
Về đến nhà, cô mệt mỏi tắm rửa rồi lên giường nằm. Lúc định treo chiếc áo kia lên thì một chiếc di động rơi ra, chuông reo báo có cuộc gọi đến. Cô nghĩ chắc chủ nhân đang muốn tìm lại điện thoại nên nhấc máy.
– Alo, cho tôi hỏi…
– Lần sau, đừng đi bus khi đang say, váy trắng ạ! Em có thể bị bắt cóc đấy!
Tử Nguyên
Sau khi chọn được bức ảnh ưng ý nhất, Nguyên cẩn thận đóng khung và gói thành một hộp quà khá đẹp. Sáng sớm, anh đã đến và đặt nó dưới cổng nhà Ly, như một món quà bất ngờ, cũng như cách để “tiếp cận” cô và xích hai người gần lại với nhau hơn. Anh đứng đó và quan sát hết mọi động thái của cô, và chỉ yên lòng ra về khi nhìn thấy một niềm vui nhỏ từ ánh mắt cô.
Từ khi gặp cô, anh có thói quen đứng đợi một người ở con phố này, âm thầm và lặng lẽ. Có lẽ cô không biết rằng cuộc sống của cô có thêm sự hiện diện của anh, một người con trai lạ mặt và chỉ quan sát cô từ xa. Nguyên vẫn rất kiên trì với ý định của mình.
Như một sự tình cờ có sắp đặt, tối đó, Nguyên gặp Ly ủ rũ bước lên xe bus, và thật không khó để cô có thể ngồi gần anh. Đến lúc Nguyên định quay sang bắt chuyện, thì thấy Ly đã ngủ gục trên vai anh từ lúc nào. Anh mỉm cười. Quả thực, mọi việc đúng là một sự ngẫu nhiên sắp xếp của ông trời. Nguyên đợi đến lúc Ly về đến nhà thì gọi vào số điện thoại anh và chờ cô bắt máy. Và bây giờ, anh có một cuộc hẹn với Ly vào cuối tuần này.
Anh đến chỗ hẹn sớm đến hơn nửa tiếng, nhưng không ngồi vào bàn đã đặt trước mà chọn một vị trí khuất hơn và liên tục nhìn vào cửa ra vào. Quán café ngoài anh, chỉ có vài cậu học sinh và một đôi nam nữ nữa. Hai người họ trông khá tình cảm với nhau. Anh không chú ý nhiều, chỉ mong nhanh đến giờ hẹn để được gặp cô. Ly bước vào vẫn giản dị, nhẹ nhàng và tinh khôi như anh biết.
Cô bước đến chiếc bàn đã được anh đặt từ trước và chậm rãi ngồi xuống. Nguyên thấy cô đưa mắt nhìn quanh quán, rồi ánh mắt hơi chững lại trước đôi nam nữ kia. Rồi cô quanh mặt đi, đưa tay lên mặt mình. Hình như, cô đang lau nước mắt…
Mạc Ly
Anh chàng vô duyên và kỳ cục kia hẹn cô đi café. “Thôi được, dù gì mình cũng cần phải cảm ơn vì bức ảnh và còn phải trả áo cho anh ta nữa.” Hôm đó, có một chút việc nên cô đến chỗ hẹn hơi muộn, không ngờ anh chàng kia còn tới muộn hơn mình.
Quả là nhiếp ảnh gia, gout thẩm mĩ không tồi. Quán này có cách trang trí thực sự rất bắt mắt. Quán không đông khách, cô ngồi xuống chiếc bạn anh ta đã dặn trước rồi lơ đễnh nhìn xung quanh. Là Hưng, anh ta cũng đang ở đây với cô thư kí ấy. Hai người đó bên nhau cũng đã lâu rồi đấy.
Cô chợt thấy tủi thân, và bế tắc cho chính mình hiện tại. Hai mối tình dang dở, hai lần bị phản bội niềm tin. Phong đã đề nghị quay lại sau ngần ấy năm. Còn Hưng, đang ở kia với cô thư kí đã từng hôn nhau rất công khai trong thang máy dù lúc ấy anh vẫn mang danh nghĩa là người yêu cô. Có chút ích kỉ nhỏ nhoi đang nhen nhóm trong cô. Vài giọt nước mắt rơi xuống.
– Chào cô. Tôi tên Nguyên.
Anh vừa nói vừa ngồi xuống trước mặt cô. Ly hơi giật mình.
– Chào anh, tôi là Ly.
– Có vẻ như việc gặp tôi khiến cô không thoải mái lắm?
– Tôi xin lỗi, nhưng sao anh lại nói như thế?
– Nước mắt vẫn còn ướt kìa, cô gái…
– Anh có thể ra ngoài cùng tôi được không?
Hai người bước ra khỏi quán café và đi tới một công viên gần đó. Thời tiết bên ngoài khá thoáng khiến cô thấy dễ chịu hơn. Ngồi cạnh nhau bên ghế đá, nhìn đám trẻ con vui chơi xung quanh nhưng cô không biết nói gì với chàng trai này. Cuối tuần nên công viên có khá nhiều những đôi tình nhân đang hẹn hò. Họ nắm tay, ôm ấp và không ngại ngần trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào của hạnh phúc. Ly thấy hơi ngượng nên đứng dậy.
– Thật buồn cười, nhưng, tôi nghĩ mình không có duyên với những nụ hôn. Ngay cả lúc muốn yên tĩnh một chút, cũng bị những nụ hôn kia quấy rầy.
– Cô có chắc rằng vì mình không có duyên hay cô chưa tự cho mình một cơ hội tìm kiếm may mắn với nó?
– Tôi không biết, đã hai lần tôi mất người yêu chỉ vì những nụ hôn đáng ghét đó!
– Vậy xin lỗi, tôi có thể hôn cô được không?
Ly trợn tròn mắt nhìn chàng trai đang đứng trước mắt mình và không tin vào những gì vừa nghe thấy. Không để cô kịp tin, Nguyên đã nhẹ nhàng luồn tay vào mái tóc cô, và đặt lên môi cô một nụ hôn không thể dịu dàng hơn. Ly không chống cự.
Hoàng hôn đang buông xuống ngay phía sau họ, ánh nắng chiều bỗng nhiên vàng rực rỡ. Việc chấp nhận hôn một người con trai khi chỉ gặp đến lần thứ ba, cũng khó hiểu và vô lý y như việc bạn chụp một bức hình và đặt nó ngược nguồn sáng vậy. Biết là trái với tự nhiên, trái với những quy luật logic từ trước, nhưng nó lại cho bạn một tấm hình với góc nhìn đặc biệt. Không biết câu chuyện của Nguyên và Ly sẽ tiếp diễn như thế nào, chỉ biết rằng, hiện tại, họ đã phá vỡ mọi quy tắc và đã tìm được nụ hôn của chính mình.
----------
Tác giả: Sưu Tầm
Thực hiện chương trình: Nhím Xù, Tùng Choco nhóm sản xuất RadioMe
Hãy cùng chia sẻ những tin bài hay và ý nghĩa với RadioMe qua địa chỉ hòm mail camxuc@i-com.vn các bạn nhé!
Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 2
Những hồi ức tươi đẹp bừng lên như nắng mai giữa quãng thời gian u tối ấy, những tia nắng ấy là Quân chứ không phải ai khác, đã sưởi ấm và tỉnh thức những giấc mơ tôi. Tôi hồ hởi vì câu trả lời cho lời tỏ tình của...
Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 1
Tôi bên Quân không quá lâu nhưng thứ tình cảm đã có với Quân khó có gì thể thay thế được. Quân là người đã thổi vào trong tôi một nguồn sống khác. Không có cậu ấy, chắc gì tôi qua nổi nỗi tuyệt vọng và nhận ra cuộc đời...
Truyện ngắn: Lọ mứt bị bỏ rơi
Hà đảo mắt quanh, tìm người nào có cảm tình để bắt chuyện. Người ngồi sát cô là một bà già chừng bảy mươi, đang đọc say sưa một cuốn tiểu thuyết dày.
Truyện ngắn 5 giây - Phần 1
Một ngày đông gió lạnh rít từng cơn, nơi đường phố đông người qua lại, cậu tiến về phía tôi, bất chợt trong vài giây ngắn ngủi như cánh hoa anh đào lìa khỏi cành, tôi nhận ra chúng ta không là của nhau nữa rồi...
Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 1
Nhưng dù chỉ là thoáng qua, tôi vẫn sẽ nhớ về cậu ấy. Đến bao giờ, thế gian ngừng.
Truyện ngắn 5 giây - Phần 2
Cứ như thế, dường như cậu đã quên tôi nhiều hơn một chút. Thật đáng buồn là ngày nào cũng thấy nhau nhưng lại giống như chưa bao giờ gặp, ánh mắt thường đập vào nhau nhưng dường như là vô hình. Tôi tự nhủ rằng cậu đang lo cho...
Dù chỉ là thoáng qua - Phần 4
Thời điểm tôi nhận được tin nhắn bất ngờ ấy, thành phố đã bước vào mùa xuân năm sau.
Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 3
Tôi vội vàng dừng lại để chạm vào mu bàn tay của Đông Vũ, vẫn lạnh buốt. Nhưng lần này cậu không rụt tay lại mà để mặc tôi nắm chặt lấy nó.
Nghe Nhiều Nhất
- Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời...
- Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ,...
- Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên...
- 5 dấu hiệu cho thấy bạn đang ngày càng trở...
- Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn...
- 4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho...
- Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy...
- Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không...