Tháng 9 - Tháng của những hy vọng và yêu thương

31-08-2016
  0   4849

Tháng 9 không dài không ngắn...tháng 9 tinh khôi dịu ngọt đến vô bờ.

Tháng 9 đến ngỡ ngàng vì có người cứ nuối tiếc hoài tháng 8.

Tháng 9 dịu dàng....len lỏi đến như đổi mùa....

Tháng 9 mùa hè ư? Không, tháng 9 mùa thu... chuyển se vì áp thấp. Chậm nhưng ngân vang....

Tháng 9 sau lưng ai đi khắp phố phường mà sao thấy không còn nhiều cảm xúc.

Tháng 9 ngoái lại níu lại tháng 8 đằng sau lưng với giọt nước mắt giữa đêm.

Tháng 9 đây nhưng không lạnh te vì cái cảm xúc vì vừa rời tay ai nữa. Cảm xúc giờ đã cứng hơn, vững hơn,
lớn hơn...

Cảm xúc tháng 9 còn ngân vang ở đâu đây... vừa gần vừa xa nhưng không muốn quên không muốn xa...

 

 
Tháng 9, mùa thu, thời tiết bắt đầu có sự chuyển mình, từ nắng rám trái bưởi sang không khí hanh hao, hơi sương bảng lảng trên đầu ngọn cây ở phố phường Hà Nội những ngày này. Nắng vàng tinh khôi và vẫn còn ham mê nhảy nhót lắm. Buổi sáng đi làm, nhìn các bé mẫu giáo túm áo nhau đi như một đoàn tàu nhỏ nhỏ xinh xinh, trong lòng thấy lấp lánh niềm vui, nghe trong lòng như có gió mát, dù rằng, bên ngoài, cơn gió đầu thu đang thổi phấp phới cõi lòng trong những giai đoạn thời gian như tuổi thanh xuân đầy hứng khởi.
 
Tháng 9, nó khiến ta phải nhìn lại quãng thời gian đã trôi qua trong năm. Đi được ba phần tư cuộc hành trình rồi mà. Phảng phất đâu đó nét u hoài vì những gì chưa thực hiện, những gì còn dang dở…

Và Tháng 9, như một cột mốc hối thúc say mê trong ta, như một sự thách thức con người. Tôi đồ rằng, có nhiều người cũng ngầm thấy những ngày tháng này, so với cuộc đời con người cũng sẽ trạc tuổi 40 – 45 với biết bao điều phải trầm ngâm suy nghĩ. Quá nửa đời người mà.
 
Mùng 2 -9. Nắng trải vàng khắp phố phường Hà Nội. Cả đất nước cũng thế. Đất nước cũng như bản thân mỗi con người, đang tự mình vươn lên, trưởng thành và tìm đến hạnh phúc. Có những phút giây bâng khuâng đến lạ, tôi thảng hoặc cũng có khi cho phép mình có những giây phút tâm trí nhàn du, mà tâm hồn tìm về những ký ức thơ mộng xưa kia. Là nơi cánh đồng xanh thẳm có tán cây nhãn xanh mơn mởn, là làng hoa ngào ngạt của vùng ven Hà Nội. Là những đồi núi mờ sương của Xuân Hòa. Là con đường nhỏ chạy giữa cánh đồng. Là thị trấn Chùa Hang Thái Nguyên bình dị nơi ký ức mối tình xưa cũ một thời trăn trở. Là cảnh núi rừng Việt Bắc có những thung lũng nước bất ngờ hiện ra trong lòng chảo của rặng núi vây quanh, chót vót. Là những chuyến hành hương tìm về cội nguồn đất Tổ thiêng liêng. Là những chuyến du hí xa xôi vào quê Bác làng Sen nhiều xúc cảm. Là những tháng ngày lang thang trên Đà Lạt buồn dịu dàng và trong trẻo. Là những chuyến tầm cầu học Đạo Phật từ Hà Nội - Huế - Sài Gòn – Bà Rịa Vũng Tàu – Tây Ninh… Những ký ức buồn vui và đẹp đẽ chạy qua tâm trí, với nhiều trăn trở, nhiều tìm tòi, nhiều khát vọng cống hiến và kể cả sự bon chen giành giật cuộc sống hàng ngày của bản thân.

 

Hôm nay đây, ngước nhìn ra kia đầy nắng. Tự cảm thấy hạnh phúc vì sống trong mùa thu, trong sự trui rèn của bản thân để nhận ra những khoảnh khắc diệu kỳ, những hạnh phúc đơn sơ và bình dị hiện hữu khắp quanh ta, khắp đất trời. Bằng gì ư, bằng trái tim, bằng tình thương yêu, bằng tâm hồn trẻ em hồn nhiên, bằng sự biết đủ, bằng sự khiêm tốn, bằng bao bọc và nâng đỡ của bao người, bằng nỗ lực bản thân… Trái tim không khỏi xốn xang vì cuộc sống này, tự biết lòng mình vẫn còn trẻ con lắm. Chợt nhớ lại những ngày tháng gần đây, khi sang môi trường mới làm việc, có 1 cô bé trẻ măng, xinh xắn, dễ thương ngày ngày đến lại nhoẻn miệng cười hiền. Cứ đầu buổi sáng, cô bé gõ cửa và hỏi: “Anh ơi anh ăn gì để em đi mua đồ ăn sáng cho?”. Vừa thấy vui và cảm động vì sự quan tâm nhỏ bé ấy.

Những ngày tháng này, nó dễ khiến ta nhớ đến những triền đê cỏ xanh mưới trải dài, như đê sông Hồng chẳng hạn. Nó cũng khiến ta nhớ đến những con sông dài uốn lượn thân mình mềm mại như dải lụa chở tình yêu thương và sự sống. Như dòng sông Cả, sông Đáy, sông Cà Lồ, sông Đà, sông Đuống chẳng hạn. Có những ngày tháng, mình đi dọc bên dòng sông Hồng, sông Đuống, nhìn ra những triền đê cỏ xanh tươi, và hoa màu mơn mởn tràn đầy sự sống. Ráng chiều chênh chếch, những vệt nắng vàng ệch chạy đua với thời gian để bàn giao thiên nhiên cho bóng tối. Cảnh tượng mới đẹp làm sao.
 
Tháng 9, sắp bước sang một không khí thu - cận mùa đông. Nơi những gì hanh hao sắp trở về. Nơi người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố, bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường. Nơi những gì chộn rộn và ấm áp sắp ùa về: tình yêu đôi lứa, tình thân gia đình, tình bạn bè đồng nghiệp. Tôi cảm nhận được hơi sương buổi sớm, phảng phất và xao xuyến lắm. Những ngày tháng này nhìn Hà Nội đẹp hơn, với thiếu nữ thướt tha, tóc buộc đuôi gà nhí nhảnh. Ta thấy lòng mình sôi động hơn, gấp gáp hơn. Còn nhiều điều chưa làm được, còn nhiều điều phải hướng đến. Phút giây này, xin được chúc cho bạn cho tôi tràn đầy sinh lực, trí tuệ và nhân ái để có thể chạm và nâng được hạnh phúc trên tay.


------------------------------------------------------
Nguồn: Nhà sách Minh Thắng
Thực hiện: Trọng Khương, Yo Le và nhóm sản xuất RadioMe

Nếu bạn có những bài viết, tâm sự muốn chia sẻ, vui lòng liên hệ e-mail camxuc@i-com.vn

Youtube

Facebook Fanpage

1