Anh có biết mình đã vượt đèn đỏ trong trái tim em không?
Tình cờ gặp nhau trên đường đi trốn, tình cờ nói chuyện vài ba câu, tình cờ nhìn vào những nỗi niềm trong mắt nhau khiến cô như chìm đắm trong đôi mắt nâu miên man buồn ấy. Cô chẳng nhớ nỗi mình đã nói những gì, chẳng biết câu chuyện tình ấy sẽ đi về đâu, chỉ biết rằng cô đã để anh vượt đèn đỏ trong trái tim mình.
Cô và Hà Nội – một nơi chẳng thể nói để yêu hay để ghét. Sinh ra và lớn lên ở Hà Nội nhưng chưa bao giờ cô coi đây là nhà của mình. Bởi vì ở đó chẳng có tiếng cười của ba mẹ, chẳng có tình yêu thương chân thành từ người cô vẫn luôn thương. Một mình trong căn nhà rộng lớn, ba mẹ cô chỉ thỉnh thoảng tạt qua, gửi cho cô ít tiền hay mua cho cô vài món đồ, rồi họ lại mải miết với hạnh phúc riêng, với công việc không ngừng nghỉ.
Hà Nội – nơi có nỗi buồn nhiều hơn niềm vui. Cô đã chẳng thể nào nở một nụ cười thật sự trên mảnh đất đông đúc người ấy. Vài ba người đến bên cạnh cô, chỉ đơn giản vì ngôi nhà trên phố, vì những điều kiện đủ đầy và chỉ vì cô gái có chút nhan sắc. Họ chẳng gửi gắm ở cô tình yêu chân thành như cô vẫn ao ước. Bởi vậy nên chưa bao giờ cô dám đặt niềm tin vào ai, chưa ai khiến cô có được cảm giác an toàn, bình yên sau những bộn bề mệt mỏi.
Và hôm nay, cô trốn khỏi mảnh đất ấy, trốn khỏi nơi bon chen và cay nghiệt, trốn khỏi những giả tạo của những người xung quanh. Xách balo lên và đi chuyến tàu đầy người xa lạ. Và ở đó cô gặp anh, gặp màu nâu man mác buồn…
Anh bước lên và ngồi xuống cạnh cô, đơn giản vì chỉ còn mỗi chiếc ghế trống ấy. Xung quanh là những tiếng trẻ con khóc, tiếng người mẹ dỗ dành rồi mắng con, tiếng chuyện trò vui vẻ của một tốp sinh viên háo hức trong chuyến đi chơi xa đầu tiên, tiếng thủ thỉ của những cặp đôi yêu nhau... Tất cả hỗn loạn và phức tạp, nhưng cô vẫn ở đó, lắng nghe chúng bởi chúng khiến cô thấy mình không cô độc.
Anh ngồi xuống, uể oải tựa lưng vào thành ghế, ánh mắt xa xăm nhìn ra phía cửa sổ. Cô và anh, hai con người im lặng ngồi cạnh nhau, im lặng để nghe âm thanh của cuộc sống, im lặng trong cái ồn ào đang diễn ra trước mắt. Và họ cũng đang chìm đắm trong những suy nghĩ của riêng mình.
Con tàu chạy vun vút lao nhanh qua những rừng cây, Hà Nội lùi dần sau tiếng xình xịch. Cô thở nhẹ nhàng hơn một chút. Thì ra, chỉ cần đó là Hà Nội thôi trái tim cô sẽ nặng nề hơn, mệt mỏi hơn một chút.
“Em có biết chuyến tàu này đi đâu không?”
Cô tròn xoe mắt nhìn người bên cạnh, như không tin vào tai mình:
“Anh không biết nó đi đâu, sao anh vẫn đi? Tàu đi Vinh – biển Cửa Lò.”
"Thì ra là về với biển" - anh nở nụ cười buồn:
“Chỉ vì đơn giản là muốn trốn đi mà thôi, và cũng chẳng cần biết đi đâu. Lúc ấy ý nghĩ duy nhất chính là đi khỏi nơi đó.”
Thì ra anh cũng như cô, cũng muốn trốn khỏi nơi đó, cũng muốn kiếm tìm bình yên.
“Uh. Em cũng đang đi tìm bình yên.”
Cô nói nhỏ như tự nói với chính mình. Cô chẳng biết vì sao có thể dễ dàng nói chuyện với anh như vậy. Với những người con trai khác, cô chẳng bao giờ trò chuyện. Cô chẳng thể nào tin vào những lời tán tỉnh làm quen, chẳng tin vào thứ tình cảm đơn điệu giả dối mà họ vẫn phô diễn. Vậy nên cô nghi ngờ tất cả mọi người và đôi khi nghi ngờ luôn cả chính mình. Nhưng bên cạnh anh, cô nói chuyện tự nhiên như đã quen từ bao giờ.
Anh cất giọng đều đều:
“Hôm nay cô ấy đã cưới chồng, và thật buồn khi người đó chẳng phải là anh. Yêu nhau 7 năm, cùng nhau trải qua bao nhiêu thử thách, tất cả cũng chỉ là khói bụi tan đi mà thôi. Cô ấy nói nhớ anh khi đang đi cùng người đàn ông khác, thế nhưng anh vẫn tin. Cô ấy nói yêu anh khi đang cười vui vẻ với người khác, anh vẫn tin. Anh chọn tin cô ấy vô điều kiện, yêu cô ấy vô điều kiện. Thế nhưng kết quả chỉ là thiệp mời đám cưới. Dối trá, trên đời này vốn dĩ chẳng có tình yêu chân thành. Anh chẳng đủ can đảm để đến đó và chúc họ hạnh phúc. Bởi như thế thật là có lỗi với chính bản thân mình. Anh không làm được.”
Thì ra đôi mắt ấy chứa nhiều nỗi buồn đến thế, bi thương đến thế. Tình yêu có thể khiến người ta vui vẻ hạnh phúc, cũng có thể khiến người ta đau khổ đến tột cùng. Cô vốn dĩ không tin vào tình yêu, thế nhưng còn anh, tình yêu của anh dành cho cô gái ấy chẳng phải là tình yêu chân thành ấy sao. Chỉ là anh đã chọn sai người, đã gửi trái tim chân thành đến sai địa chỉ mà thôi.
Chứ chẳng như cô, trái tim chưa thể bật đèn xanh, cũng chưa ai bước qua được đèn đỏ trong trái tim đầy mảnh ghép đau thương ấy. Cô chịu để nó rỉ máu còn hơn bù đắp nó bởi thứ tình yêu dối trá. Thế mà giờ đây, cô biết đôi mắt ấy mang tình yêu chân thành đi gửi trao nhầm chỗ lại khiến cô đau lòng và phân vân nhiều đến vậy.
“Xin lỗi. Tôi lại nói linh tinh.”
Ánh mắt chạm vào ánh mắt cháy lửa. Cô vội lảng đi tránh ánh nhìn sâu thăm thẳm ấy. Ánh nhìn như muốn nuốt chửng cả những suy nghĩ trong cô. Hình như trái tim cô đang đập lỗi đi một nhịp, đang muốn bật đèn vàng để giữ ánh nhìn ấy.
“Trên đời này vốn chẳng có tình yêu khi không có sự chân thành. Chỉ là anh chưa gặp đúng người mà thôi. Có lẽ anh mất niềm tin ở người con gái ấy, nhưng trái tim anh không lạc hướng ở tình yêu, bởi vì anh đã yêu chân thành.”
Anh nhìn người con gái nhỏ bé trước mặt mình, cô gái có đôi mắt kiên định và mạnh mẽ, lạnh lùng. Cả đoạn đường dài anh đã không đơn độc, và cô cũng vậy. Anh kể cho cô về người con gái ấy, về nỗi buồn, về cả những ngày yêu ngọt ngào. Còn cô kể cho anh nghe về ngôi nhà của mình, nơi chỉ có màn đêm và sự lạnh lùng, cô đơn đến nghẹt thở. Cô đơn, lạc lõng và mất niềm tin, họ cùng nhau bước lên con tàu đi tìm bình yên của riêng mình, nơi có biển, có sóng, có gió, có cả những ồn ào của cuộc sống chân thật. Câu chuyện cứ kéo dài mãi dài mãi, cho đến khi đầu cô ngả vào vai anh, đôi mắt nhắm chìm vào giấc ngủ mệt mỏi. Trong giấc ngủ chập chờn của mình, cô thấy ánh mắt nâu nhìn xa xăm, thấy anh chầm chậm đưa tay vuốt mái tóc ngắn ngủn của mình, thấy tiếng thở dài bất giác khe khẽ.
... Điểm cuối cùng là ga Vinh, cô bước xuống khi trời đã sẩm tối. Còn anh đã xuống từ bao giờ. Chỉ còn chiếc áo khoác anh đắp lên người cô vẫn nguyên vẹn. Đưa mắt nhìn xung quanh như tìm kiếm một chút gì đó quen thuộc, cô bất giác thở dài. Chẳng nhẽ cuộc gặp gỡ nào rồi cũng phải chia xa... Gặp gỡ là để chia xa, cớ sao còn gặp gỡ nhau làm chi.
Loanh quanh tìm một khách sạn nhỏ ven biển Cửa Lò, cô cất đồ đạc, kiếm chút đồ ăn để lấp đầy dạ dày sau một ngày dài trên tàu. Thành phố biển về đêm thật đẹp, ánh đèn chiếu rực rỡ xuống làn nước, từng đôi tình nhân nắm tay nhau đi trên bãi biển.
Thả đôi chân trần lên làn cát mịn, cô thấy mình nhẹ nhàng. Từng hạt cát chen qua kẽ chân, lạo xạo dưới từng bước đi của cô. Gió biển thổi những hơi nước mằn mặn lên mặt, như mang cả vị muối của biển gieo vào những thân thương yên bình.
“Xin hỏi cô có biết đường đến khách sạn Green không?”
Giọng nói quen thuộc vang lên, mở mắt ra... là đôi mắt nâu ấy. Cô mỉm cười nhận ra anh, chút ngạc nhiên thú vị. Anh cũng cười, ánh mắt đã thôi u sầu và nụ cười đã tự nhiên hơn nhiều.
“Vượt qua ngã tư kia nhé, anh đợi đèn xanh rồi hãy đi nhé...”
Anh bước đi rồi dừng lại, những câu nói bỏ lửng và một cuộc hẹn trên bờ biển yên bình này.
“Rồi em sẽ bước qua đèn đỏ trong trái tim anh, đợi đó mắt nâu.”
Cô mỉm cười.
----------
Tác giả: Len/radiome.vn
Thực hiện: Babum và nhóm sản xuất RadioMe
Những bài viết, chia sẻ của bạn, hãy gửi về cho chúng tôi theo địa chỉ: camxuc@i-com.vn nhé.
Nuôi dưỡng tình yêu: Làm gì khi đối phương cứ 'dính mắc' về người cũ của bạn?
Nuôi dưỡng tình yêu cần dựa trên nền tảng của sự tin tưởng lẫn nhau. Vậy phải làm gì khi đối phương cứ hoài nghi về người cũ của bạn?
Đàn ông có 4 đặc điểm này, dù yêu đến mấy cũng không nên cưới
Những người đàn ông lười biếng, không có chí tiến thủ sẽ không mang đến cho bạn hạnh phúc trong hôn nhân.
Cứ tin đi: Gừng càng già càng cay, đàn bà càng già càng có giá
Là phụ nữ đừng ngại chờ đợi những thứ tốt đẹp. Phụ nữ càng già mới là càng có giá, càng xứng đáng gặp được người đàn ông hoàn hảo trong cuộc đời mình
Đàn ông tốt phải là người mang lại cho phụ nữ cảm giác an toàn và được tôn trọng
Có nhiều đặc điểm để đánh giá một người đàn ông tốt, hãy đọc bài viết dưới đây để cùng ngẫm xem người đó của bạn có phải một người đàn ông tốt thật sự chưa nhé!
Điều trị vết thương tâm lý 4 giai đoạn hậu thất tình
Những đau khổ và tổn thương sau một cuộc tình tan vỡ luôn khiến người ta khó chấp nhận và không dễ dàng để vượt qua. Tuy không thể nhất thời tìm lại được cân bằng, nhưng nếu biết cách ám thị tâm lý, bạn sẽ mạnh mẽ hơn để...
7 điều quan trọng nên làm cho người mà bạn thương yêu
Hãy lắng nghe nhiều hơn để thấu hiểu người khác.
5 'liều thuốc' cho trái tim giúp bạn vượt qua nỗi đau tình yêu tan vỡ
Tình yêu tan vỡ là trải nghiệm mà nhiều người từng trải qua. Làm sao để sớm vượt qua nỗi đau này?
Đâu chỉ có ngoại hình, đây mới là 6 điều tạo nên sức hấp dẫn của một người theo góc nhìn tâm lý học
Khi nhắc đến sự hấp dẫn, chúng ta thường nghĩ về ngoại hình và tính cách. Tuy nhiên, nhiều nghiên cứu tâm lý cho thấy nét hấp dẫn của một người còn nằm ở sự thân thiện và cởi mở của họ.
Nghe Nhiều Nhất
- Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời...
- Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ,...
- Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên...
- 5 dấu hiệu cho thấy bạn đang ngày càng trở...
- Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn...
- 4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho...
- Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy...
- Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không...