Chờ đợi để yêu - Phần 2

Thể hiện : Nhím Xù
Tác giả : Phong X
06-01-2018
  0   3357

Nhưng điều khó tưởng hơn là ngay sau buổi phỏng vấn, tôi lại được gọi lên phòng quản lí của chi nhánh để gặp một người – người mang tên của anh. Tôi đã nghĩ rất nhiều, cũng muốn hỏi anh rất nhiều – Anh muốn nói gì với tôi? Tại sao anh không giữ lời hứa? Tại sao anh tỏ ra không quen biết tôi? Tại sao anh đã trở về mà không đến tìm tôi? Và... anh có còn yêu tôi?

 

Những lời này...vậy mà khi bước vào căn phòng kia tôi lại không thể thốt lên vì để kìm nước mắt, tôi thậm chí cũng không dám nhìn thẳng vào anh.

 

Trầm mặc một thoáng, anh lên tiếng – cái giọng nói trầm ấm thân quen, nhưng lời anh nói ra lại khiến trái tim tôi khẽ run lên một nhịp:

 

"Có phải trước đây chúng ta đã từng quen nhau?"

 

 

Câu hỏi này...

 

Anh...

 

Tôi ngẩng đầu, ngỡ ngàng nhìn anh, trong ánh mắt đang hướng về tôi ấy có gì đó tràn đầy mong đợi.

 

"Đúng vậy phải không? Nếu cô biết gì thì xin hãy nói cho tôi... Tôi chắc chắn biết có một điều gì đó không thể quên, nhưng tôi đã quên mất nó... Làm ơn hãy giúp tôi..."

 

Tôi thấy từ anh sự khắc khoải đau khổ. Có lẽ tôi rốt cuộc đã hiểu chuyện gì đang diễn ra, cũng đã có thể trả lời cho những câu hỏi của mình.

 

Thì ra vậy...

 

Thì ra anh không lừa dối tôi.

 

Thì ra không phải anh tỏ vẻ không quen biết tôi.

 

Thì ra trong suốt ba năm qua anh đã luôn cố gắng để nhớ ra tôi.

 

Thì ra tình yêu anh trao cho tôi sâu đậm đến vậy.

 

Vậy mà tôi còn định sẽ quên đi anh.

 

 

***

 

Tôi thật sự đã muốn ôm chầm lấy anh mà nói ra tất cả - nếu là trước kia, có lẽ tôi sẽ làm vậy. Nhưng giờ tôi đã đủ chín chắn để hiểu... mọi việc vốn không đơn giản, mọi thứ sau ba năm liệu ta có thể nắm được rốt cục có bao hướng rẽ mới đã mở ra?

 

Ngay lúc đó, cánh cửa phòng cũng đột nhiên được hé mở, một cô gái xinh đẹp kiều diễm bước vào và lên tiếng:

 

"Thôi đi anh à! Anh dằn vặt mình suốt ba năm như vậy là đủ rồi, nếu thật sự có thứ khiến anh nhất định phải nhớ thì anh sẽ nhớ lại được thôi. Còn lúc này đang có hồ sơ quan trọng cần anh xem xét nữa."

 

Cô gái đó tiến tới kéo lấy cánh tay anh muốn kéo ra ngoài. Tôi thấy anh vẫn cố níu lại, ánh mắt chờ đợi nhìn tôi đang dâng đầy hi vọng.

 

Tôi ngẩng mặt, cố mỉm cười:

 

"Không có, làm sao chúng ta quen nhau được chứ."

 

Tôi nhận thấy niềm thất vọng ngập sâu trong đáy mắt anh. Anh khẽ cụp đôi mi, buông thõng tay để mặc cô gái kia kéo ra khỏi phòng. Lúc này nước mắt tôi cuối cùng cũng không thể kìm thêm mà cứ thế tuôn rơi, rơi mãi...

 

 

Sau đó tôi biết thêm nhiều điều... Anh sinh ra trên đất Pháp, bố mẹ để anh một mình về Việt Nam để tự lập, tự lăn lộn với đời, do vậy bạn bè không ai biết về gia cảnh của anh. Cái lần anh đột nhiên nói phải đi xa là khi nghe tin bố anh bị bệnh, anh phải quay về Pháp lo liệu việc gia đình, có lẽ 3 tháng là để sắp xếp lại mọi thứ. Nhưng ở Pháp anh đã gặp tai nạn và mất đi trí nhớ, mất đi kí ức về những tháng ngày trước đó, về tôi, về chúng tôi...

 

***

 

Tôi không biết sau lúc đó mình lang thang đi những đâu, cũng không biết cả buổi chiều hôm đó mình đã làm những gì, chỉ biết rằng trong đầu tôi là một mớ hỗn độn. Khi ngẩng đầu thì trời đã về đêm, xung quanh là màn đen tĩnh mịch, tôi quay trở về căn phòng nhỏ của mình – có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng.

 

Nhưng... tôi đã thấy anh, anh mặc một chiếc sơ mi trắng phẳng tắp đứng trước cửa phòng, ngẩn ngơ nhìn chiếc chìa khóa trên tay, rồi lại quay ra nhìn tôi bằng ánh mắt thẫn thờ khó tả. Cơn gió nhẹ thổi ngang như khiến mọi thứ càng mơ hồ, nhưng anh trước mắt tôi không còn mơ hồ nữa.

 

Bao năm qua tôi vẫn giữ thói quen để chìa khóa trong khe gạch bên cạnh cửa chính... anh còn nhớ sao?

 

Đôi chân tôi bất giác cứ đi về phía anh, cảm giác người tôi chờ đợi suốt ba năm rốt cuộc đã trở về, anh ở ngay trước mặt tôi, rất gần, rất chân thực...

 

"Đúng là chúng ta quen nhau mà! Thấy không? – đây là lần đầu tiên tôi tới thành phố này trong ba năm qua, vậy mà lại theo chỉ dẫn của đôi chân đi được tới đây, lại có thể biết được chìa khóa để ở chỗ này nữa."

 

 

Anh vẫn nhìn tôi, ánh mắt lần này lại càng thêm phần mong chờ, hi vọng:

 

"Em... có phải là người con gái trong mỗi giấc mơ của tôi?"

 

Em có phải là người con gái trong mỗi giấc mơ của tôi?

 

Tôi... có phải không?

 

Đây không phải câu hỏi tôi sẽ trả lời. Nhưng tôi biết, anh có thể tìm đến tôi, cũng sẽ có thể tự tìm được câu trả lời ấy. Điều tôi có thể nói với anh là:

 

"Em muốn là người con gái trong mỗi giấc mơ của anh."

 

---------

 

Tác giả: Phong X

 

Thực hiện chương trình: Nhím Xù & nhóm sản xuất RadioMe

 

Hãy cùng chia sẻ những tin bài hay và ý nghĩa với RadioMe qua địa chỉ hòm mail camxuc@i-com.vn các bạn nhé!

Giọng đọc: Chit Xinh,Nhím Xù
Tác giả: Di An

Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 2

Những hồi ức tươi đẹp bừng lên như nắng mai giữa quãng thời gian u tối ấy, những tia nắng ấy là Quân chứ không phải ai khác, đã sưởi ấm và tỉnh thức những giấc mơ tôi. Tôi hồ hởi vì câu trả lời cho lời tỏ tình của...

Giọng đọc: Chit Xinh,Nhím Xù
Tác giả: Di An

Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 1

Tôi bên Quân không quá lâu nhưng thứ tình cảm đã có với Quân khó có gì thể thay thế được. Quân là người đã thổi vào trong tôi một nguồn sống khác. Không có cậu ấy, chắc gì tôi qua nổi nỗi tuyệt vọng và nhận ra cuộc đời...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Thanhnien

Truyện ngắn: Lọ mứt bị bỏ rơi

Hà đảo mắt quanh, tìm người nào có cảm tình để bắt chuyện. Người ngồi sát cô là một bà già chừng bảy mươi, đang đọc say sưa một cuốn tiểu thuyết dày.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: truyenngan.com

Truyện ngắn 5 giây - Phần 1

Một ngày đông gió lạnh rít từng cơn, nơi đường phố đông người qua lại, cậu tiến về phía tôi, bất chợt trong vài giây ngắn ngủi như cánh hoa anh đào lìa khỏi cành, tôi nhận ra chúng ta không là của nhau nữa rồi...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 1

Nhưng dù chỉ là thoáng qua, tôi vẫn sẽ nhớ về cậu ấy. Đến bao giờ, thế gian ngừng.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: truyenngan.com

Truyện ngắn 5 giây - Phần 2

Cứ như thế, dường như cậu đã quên tôi nhiều hơn một chút. Thật đáng buồn là ngày nào cũng thấy nhau nhưng lại giống như chưa bao giờ gặp, ánh mắt thường đập vào nhau nhưng dường như là vô hình. Tôi tự nhủ rằng cậu đang lo cho...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Dù chỉ là thoáng qua - Phần 4

Thời điểm tôi nhận được tin nhắn bất ngờ ấy, thành phố đã bước vào mùa xuân năm sau.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 3

Tôi vội vàng dừng lại để chạm vào mu bàn tay của Đông Vũ, vẫn lạnh buốt. Nhưng lần này cậu không rụt tay lại mà để mặc tôi nắm chặt lấy nó.

Giọng đọc: Nhím Xù
Tác giả: Phununews

Hạnh phúc vẫn luôn dành cho em, người đàn bà làm mẹ đơn thân!

“Nếu hôn nhân là địa ngục, nếu đàn ông quá bội bạc, hãy mạnh dạn là mẹ đơn thân đi em…”

Youtube

Facebook Fanpage

1