Chợt nhận ra càng trưởng thành càng cô đơn
Đã có khi tôi nghĩ rằng mình cần tìm một ai đó để sẻ chia những nỗi buồn miên man của trái tim này. Nỗi buồn về một mối tình không trọn vẹn, nỗi buồn của một kẻ yêu đơn phương, của thất vọng, chán chường và nỗi buồn không đầu không cuối. Nhưng rồi chợt nhận ra chẳng có một ai để chạy đến khi buồn, khi vui. Đó là khi tôi chợt nhận ra càng trưởng thành con người ta càng cô đơn.
Có những người thích ở một mình nhưng cũng có người vì hạnh phúc không chọn họ nên họ đành bất lực sống chung với nỗi cô đơn. Nhưng suy cho cùng trên thế giới này chẳng ai muốn mình mãi mãi cô độc trên suốt hành trình dài dằng dặc này cả.
Tình yêu là thứ khó vẹn toàn nhất trên đời, có trải qua những đổ vỡ, đau thương người ta mới cảm nhận rõ niềm hạnh phúc khi có một bàn tay nắm lấy. Có những ngày buồn thiu, nhìn đâu đâu cũng thấy màu u ám, tôi đi lang thang khắp phố với ý nghĩ buồn cười rằng biết đâu có thể gặp lại người đó.
Thế nhưng thành phố này lạ lắm, đủ nhỏ bé để hai người xa lạ gặp nhau, vậy mà quá rộng lớn để dù có cố tìm khắp chốn cũng không một lần nào được thấy hình dáng người ấy nữa, chẳng bao giờ nữa.
Càng trưởng thành càng cô đơn, nỗi cô đơn hiển hiện một cách rõ ràng vào mỗi sớm mai. Chiếc điện thoại vẫn nằm im lìm, đôi khi thèm một tin nhắn chúc ngày mới tốt lành từ một nửa kia, nhưng dường như đó chỉ là ý nghĩ của riêng mình ta mà thôi.
Những khi cô đơn vây kín, ký ức cũ bất chợt ùa về khiến trái tim trở nên mềm yếu đến rệu rã. Lẽ nào quá khứ có sức ảnh hưởng và bi thương đến mãi ngày sau như thế? Thế nên trên đời này không phải muốn mở lòng với bất cứ ai cũng được và không phải muốn quên một người chỉ cần nhắm mắt là xong.
Càng trưởng thành, để bắt đầu thích một người thì chỉ cần rung cảm từ một ánh mắt, cử chỉ nhưng để trọn vẹn một tình yêu bên nhau thì rất khó. Nắm tay lâu thật lâu nhưng cuối cùng chỉ cần một câu nói có thể giết chết tất cả lời ‘thề non hẹn biển” trước đấy. Càng trưởng thành chúng ta càng cô đơn hơn tất thảy.
Có những ngày tôi gặm nhấm nỗi cô đơn của chính mình dưới làn mưa ướt lạnh, vậy mà cô đơn vẫn cứ là một mình. Một mình bên tách cà phê đen đặc không đường. Có nhiều người thắc mắc tại sao lại thích vị cà phê đắng chát đầu lưỡi như thế. Với những kẻ cô đơn như tôi, cũng có ngày “dở hơi” hơn khi giữa phố đông người bật khóc ngon lành mặc kệ những ánh nhìn xung quanh. Đó là khi vốn dĩ đã nếm vị đắng gấp trăm lần màu đen quyện đặc của cà phê, cô đơn vỡ vụn, kìm nén bấy lâu cũng không thể giúp tôi che giấu trái tim đang đóng băng mà vẫn rỉ máu. Giữa dòng đời tấp nập chẳng có nổi một bàn tay nắm lấy, một bờ vai tựa vào khi yếu lòng gục ngã, rút cuộc chẳng biết mình có thể mạnh mẽ đến bao giờ?
Trên đời này niềm tin là thứ đáng giá nhất và cũng mỏng manh nhất. Để trao hết niềm tin cho một người thì chỉ cần trái tim dốc hết lòng cho người ấy nhưng một khi niềm tin tan tành tựa mây khói thì chẳng bao giờ có thể can đảm gửi trao chút niềm tin nào cho bất cứ ai nữa.
Tôi nhận ra rằng, sau khi cạnh bên một người rất lâu, rất lâu, rồi lại nói câu tạm biệt thì tôi không còn chút dũng khí nào để kiếm tìm thứ gọi là tình yêu nữa. Cũng từ ngày đó, tôi không tin bất cứ lời hứa nào, chẳng có gì là mãi mãi, tình yêu cũng vậy.
Điều đáng sợ nhất có lẽ chính là cảm giác cô đơn tột cùng trong thế giới của mình. Vẫn cười nói đấy thôi, vẫn lắng nghe và đưa ra lời khuyên cho người khác khi họ tâm sự nhưng chính tôi lại không thể tìm ra lối thoát cho câu chuyện của riêng mình…
------------
Tác giả: Thi Thi
Thực hiện: Babum - Radiome Nối dài yêu thương
Những bài viết, chia sẻ của bạn, hãy gửi về địa chỉ: camxuc@i-com.vn nhé.
Thất tình cũng đừng bi lụy, chị em nhớ làm 4 điều này để tim không còn đau nữa
Muốn tim không đau sau khi thất tình bạn cần nhớ những điều dưới đây.
Rồi người ấy sẽ đến và ta sẽ bình yên thôi
Chúng ta rồi sẽ lại muốn yêu thật mãnh liệt, cho đến khi ta gặp một người nào đó thật sự cần đến mình. Chúng ta rồi cũng sẽ có một mối tình thật bình dị, và ở mối tình đó ta sẽ cảm thấy mãn nguyện với mọi thứ...
Bước đi một mình thì đã sao?
Bạn mãi mê tìm kiếm cho mình một nửa yêu thương thực sự nhưng rồi bạn nhận lại chỉ toàn tổn thương, vậy bạn phải làm gì với chặng đường tiếp theo của mình đây, hãy thử bước một mình bạn nhé!
Người ta vẫn nghĩ tuổi 25 thật đáng ghen tị nhưng mấy ai biết rằng tuổi này cũng lắm nỗi chênh vênh
25 tuổi, các nàng biết rằng mình cũng không còn trẻ để cứ ngông cuồng, nhưng cũng chưa "già" để cứ mãi quay với vòng xoay cuộc sống. 25 tuổi, nàng cũng đã thôi mơ về chuyện tình đẹp, đã biết cách vượt qua sau những "cơn bão lòng"
Không cần phải hẹn hò nếu chỉ vì sợ cô đơn!
Nếu may mắn tìm được một tình yêu chân thành thì thật sự đáng chúc mừng, còn nếu chưa có ai đó khiến trái tim rung động thì nàng vẫn có thể tận hưởng cuộc sống tuyệt vời theo cách bản thân mong muốn.
Ai đã từng đi qua thương nhớ mới biết cô đơn chưa bao giờ là chọn lựa
Có là ai đi nữa, có kiên cường đến mấy đi nữa, trong lòng chưa bao giờ nguôi ngoai muốn ai đó ôm vào lòng mỗi lần chúng ta lạc lõng.
Cô gái à, hãy yêu đi
Em hãy tìm cho mình một ai đó đủ bao dung, đủ yêu thương, đủ quan tâm để em gửi gắm đi. Ừ thì cái bóng của người cũ đôi khi vẫn còn ám ảnh em làm em sợ hãi, nhưng em ạ, nếu ai đó đủ chân thành trái...
Em muốn chọn cho mình một con đường riêng
Trên con đường của riêng em giờ đây sẽ không còn bóng dáng của quá khứ muộn phiền, sẽ không còn nước mắt và những niềm day dứt.
Nghe Nhiều Nhất
- Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời...
- Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ,...
- Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên...
- 5 dấu hiệu cho thấy bạn đang ngày càng trở...
- Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn...
- 4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho...
- Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy...
- Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không...