Có những cô đơn nhẹ nhàng biết mấy
Tôi thường ít cóp nhặt chuyện buồn. Những câu chuyện dù lửng lơ đến mấy, tôi vẫn luôn cố gắng tìm lấy một điểm hi vọng bên trong nó để nuôi thứ niềm tin mỏng manh về những phép màu nhiệm còn vương lại trong cuộc sống.
Nhưng, cô gái nhỏ là người, và bạn cũng giống như tôi vậy, cũng sẽ có những lúc, như ngày hôm nay, chẳng thể gắng gượng một nụ cười.
Đó là ngày, tôi đột nhiên lặng mình trên văn phòng làm việc vào buổi chiều muộn ở tầng cao một tòa nhà vô danh giữa lòng thành phố. Xung quanh tôi chẳng đặng một bóng người. Trên “online” cũng vậy…
Tôi chẳng phải một người độc thân. Tôi vẫn có tình yêu của riêng mình, một người đủ tốt để tôi san sẻ yêu thương cùng nửa kiếp đời còn lại. Hơn ai hết, tôi hiểu để tình yêu được trọn vẹn, tôi cần học cách cho nửa kia có đủ không gian riêng, đủ thế giới riêng để không cảm thấy gò bó hay tù túng. Nhưng rủi thay, ngày hôm đó, lúc người ta thực sự cần khoảng không riêng cho sự nghiệp, tôi lại vô tình cần lắm một con người.
Cũng chẳng đâu xa xôi hay dai dẳng, cũng chỉ vài tiếng nữa thôi khi nửa đêm kéo tới, tôi biết chắc người ta sẽ quay lại bên đời, an ủi tôi những phút trống vắng đầy vô vọng. Nhưng còn tôi, vài tiếng tiếp theo, tôi biết phải làm sao?
Thật kì lạ khi có một ngày, tôi chợt cảm thấy cô đơn trong chính cuộc tình của mình.
Một chút tủi thân, pha ít hờn dỗi, thêm đôi phần áy náy vì tôi đang tự để cho phần “xấu tính” của mình trỗi dậy, chẳng chút cảm thông. Tôi lẫn lộn giữa vị tha và ích kỷ, giữa mình và người ta, giữa những mong muốn cho phần “con” của mình với những lí trí mà phần “người” đang nhắc nhở.
Thứ cô đơn ấy, không phải cái cô đơn khi người ta chẳng hiểu mình, bỏ bạn lạc lõng giữa những yêu thương một chiều.
Thứ cô đơn ấy, không phải do người ta quá vô tâm, để quên bạn bơ vơ giữa không gian riêng với lý do tạm bợ: muốn để bạn tự do.
Thứ cô đơn ấy, không phải vì bạn luôn được đặt cuối danh sách ưu tiên sau rất nhiều người hữu danh và vô danh khác, để đến khi quan tâm với được tới nơi bạn đang đứng, cô đơn đã làm bạn với bạn quá lâu rồi.
Thứ cô đơn ấy, đơn giản, chỉ là một vài giây hụt đi khi bạn đứng giữa ranh giới tôn trọng cuộc sống riêng của nửa kia và nỗi buồn vô cớ của chính mình; khi bạn thực chỉ muốn nhắn một cái tin “Em đang buồn quá…” nhưng lại sợ người ta sẽ vội vàng bỏ hết công việc để trở về bên bạn, trong lúc người ấy đang cần lắm một vài tiếng tập trung thật sự; khi bạn vô tình rơi nước mắt chẳng vì một lí do gì, vô tình nấc run lên dù biết thứ cảm xúc đó sai thật sai trong lúc ấy; khi bạn cố gắng tự dặn lòng cố đợi thêm vài tiếng nhưng quả thực thứ cô đơn lúc ấy đang choán ngợp hết tâm trí khiến bạn ngộp thở đến khó tả.
Cứ thế lặng đi, tôi thả mình miên man với biết bao hỗn độn giữa những ồn ào nơi xa phía dưới dải đèn đang nối nhau nơi làn phố, nối thêm dàn xe tải lớn bắt đầu chuyển bánh vào thành phố. Ánh đèn ít dần đi, tiếng vọng dồn từ xa cũng ngớt dần, chỉ còn tiếng động cơ nhỏ dần theo từng nhịp dồn bánh xe rất khẽ.
Một hơi ấm lặng lẽ đặt khẽ bên tai. Một vòng tay siết nhẹ từ phía sau kéo nhẹ tôi dựa vào thật dịu. Một lời gì rất ngọt. Một mùi gì rất quen. Và nỗi cô đơn trong tôi… đột nhiên… tan biến.
------------
Tác giả: Lê Di/radiome.vn
Thực hiện: Babum - Radiome Nối dài yêu thương
Mời bạn tiếp tục đến với Truyện ngắn "Tỏ tình vào mùa thu" trên kênh Youtube:
Những bài viết, chia sẻ của bạn, hãy gửi về địa chỉ: camxuc@i-com.vn nhé.
Thất tình cũng đừng bi lụy, chị em nhớ làm 4 điều này để tim không còn đau nữa
Muốn tim không đau sau khi thất tình bạn cần nhớ những điều dưới đây.
Rồi người ấy sẽ đến và ta sẽ bình yên thôi
Chúng ta rồi sẽ lại muốn yêu thật mãnh liệt, cho đến khi ta gặp một người nào đó thật sự cần đến mình. Chúng ta rồi cũng sẽ có một mối tình thật bình dị, và ở mối tình đó ta sẽ cảm thấy mãn nguyện với mọi thứ...
Bước đi một mình thì đã sao?
Bạn mãi mê tìm kiếm cho mình một nửa yêu thương thực sự nhưng rồi bạn nhận lại chỉ toàn tổn thương, vậy bạn phải làm gì với chặng đường tiếp theo của mình đây, hãy thử bước một mình bạn nhé!
Người ta vẫn nghĩ tuổi 25 thật đáng ghen tị nhưng mấy ai biết rằng tuổi này cũng lắm nỗi chênh vênh
25 tuổi, các nàng biết rằng mình cũng không còn trẻ để cứ ngông cuồng, nhưng cũng chưa "già" để cứ mãi quay với vòng xoay cuộc sống. 25 tuổi, nàng cũng đã thôi mơ về chuyện tình đẹp, đã biết cách vượt qua sau những "cơn bão lòng"
Không cần phải hẹn hò nếu chỉ vì sợ cô đơn!
Nếu may mắn tìm được một tình yêu chân thành thì thật sự đáng chúc mừng, còn nếu chưa có ai đó khiến trái tim rung động thì nàng vẫn có thể tận hưởng cuộc sống tuyệt vời theo cách bản thân mong muốn.
Ai đã từng đi qua thương nhớ mới biết cô đơn chưa bao giờ là chọn lựa
Có là ai đi nữa, có kiên cường đến mấy đi nữa, trong lòng chưa bao giờ nguôi ngoai muốn ai đó ôm vào lòng mỗi lần chúng ta lạc lõng.
Cô gái à, hãy yêu đi
Em hãy tìm cho mình một ai đó đủ bao dung, đủ yêu thương, đủ quan tâm để em gửi gắm đi. Ừ thì cái bóng của người cũ đôi khi vẫn còn ám ảnh em làm em sợ hãi, nhưng em ạ, nếu ai đó đủ chân thành trái...
Em muốn chọn cho mình một con đường riêng
Trên con đường của riêng em giờ đây sẽ không còn bóng dáng của quá khứ muộn phiền, sẽ không còn nước mắt và những niềm day dứt.
Nghe Nhiều Nhất
- Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời...
- Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ,...
- Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên...
- 5 dấu hiệu cho thấy bạn đang ngày càng trở...
- Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn...
- 4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho...
- Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy...
- Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không...