Hơn cả một câu chuyện tình yêu - Phần 2

Thể hiện : Mai Hương
Tác giả : Pipi Tất Màu
21-04-2019
  0   3861

3. Mẫn. Cuộc gọi trên cầu sông Hàn

 

Có những nỗi buồn chẳng thể gọi thành tên. Nó cứ lơ lửng trước mặt, chẳng gần, chẳng xa, không hiện hữu, không vô hình. Nó đủ khiến nước mắt tôi chảy dài trên gò má.

 

... Tôi giật mình tỉnh lại khi cảm thấy cầu rung chuyển. Tôi vội đứng dậy, lục điện thoại. Đúng 1h. Phiên Vân chưa trở lại. Tôi ấn số Vân. Chuông điện thoại reo rất gần. Điện thoại Vân để trong túi sách tôi đang đeo.


Tôi, 1h sáng, một mình, trên cầu sông Hàn, và không thể đi vào bờ. Tôi khóc. Đáng lẽ Vân phải quay lại bên tôi, vào lúc cầu đổi chiều. Tôi phải làm gì bây giờ. Cầu vẫn cứ xoay, còn tôi thì ngồi bệt xuống thành cầu.

 

Khóc!

 

Thế giới cứ chuyển động, còn tôi vẫn lặng yên bất lực. Khuôn mặt tôi lem nhem nước mắt. Tôi hiểu rằng tôi sẽ phải ngồi ở đây một mình, cho đến 3h sáng, cầu mới quay trở lại vị trí ban đầu.

 

2 tiếng đồng hồ, chỉ mình tôi, ngồi bệt trên cầu sông Hàn, khi cầu đã quay đổi hướng.

 

 

Tôi vẫn khóc, càng ngày càng nức nở. Tôi dễ khóc, dễ xúc động, nhưng chưa bao giờ tôi trải qua cảm giác như lúc này. Ở một nơi xa lạ, một mình.

 

Tôi nhớ đến ba mẹ, nhớ về quá khứ. Ký ức như những viên kẹo ngọt mỗi khi nghĩ đến. Tôi cầm điện thoại, ấn số.

 

- Alo! Đêm rồi, con có việc gì?

 

- Ba ơi!

 

- Ừ, ba nghe!

 

- ....

 

- Mẫn, con 22 tuổi rồi, lau nước mắt đi và bình tĩnh nói chuyện với ba

 

- Ba ơi, ba bỏ mẹ con con thật à?

 

- ...

 

Có những sự im lặng, mà có lẽ mãi mãi tôi cũng không thể định nghĩa và giải thích được nó. Tôi vẫn khóc, nước mắt cứ chảy xuống cổ, áo, và điện thoại. Tiếng thở của ba vẫn đều đều, ba không trả lời, và tôi hiểu, hiểu tất cả những gì sẽ xảy ra sắp tới.

 

- Mẫn à, ngủ đi con. Đừng khóc nhè.

 

- Ba ngủ đi, con chào ba!

 

- À, chúc mừng sinh nhật con!

 

- Con cảm ơn!

 

Cảm ơn ba, vì ít ra, ba đã nhớ ngày con ra đời !

 

- Mẫn, Mẫn ơi ..................... !

 

Tôi đứng dậy, và nhìn thấy Phiên Vân bên bờ. Cậu ấy cố gắng đứng chỗ sáng và ra hiệu bằng tay cho tôi hiểu.

 

- Mẫn ơi, đừng khóc. Vân ở đây.

 

Tôi đứng im, trước mắt tôi khung cảnh cứ nhạt nhòa.

 

- Đợi Vân, chỉ một giờ nữa thôi. Mẫn hãy đợi Vân, chỉ một giờ nữa thôi.

 

Chỉ một giờ nữa cầu sẽ quay trở lại vị trí cũ. Mọi thứ thay đổi, rồi sẽ lại quay trở lại lúc ban đầu. Trong tôi giờ đây không còn bóng dáng của cái nỗi buồn không vô hình, không hiện hữu nữa. Tôi thấy mình nhẹ nhàng. Gió đêm thổi những lọn tóc tôi chờn vờn trên má. Tôi đứng đó nhìn Phiên Vân. Cậu ấy cũng đứng nhìn tôi. Chúng tôi chỉ cách xa nhau một dòng nước. Những ánh đèn trên cầu hắt xuống, tạo thành những vệt sáng chảy dài vô tận.

 

 

4. Phiên Vân trở lại

 

Tôi quay trở về cầu khi cầu đã quay được một nửa . Có lẽ Mẫn sẽ hoảng sợ và gọi cho tôi. Tôi đi theo hướng quay của cầu. Tìm chỗ gần với Mẫn nhất.

 

Mẫn đứng phía xa, bình thản nhìn tôi. Có lẽ cô ấy đang cười. Không trách móc. Chúng tôi chỉ cách nhau một dòng nước. Ở phía trước, ánh đèn chiếu xuống khiến cho bóng Mẫn trải dài. Gió thổi nhẹ làm tóc cô ấy chờn vờn trên má. Tôi không khóc. Tôi là con trai. Tôi không dễ khóc. Nhưng có cái gì đó đang ướt, trong mắt tôi, trên má của tôi.

 

Chúng tôi, cứ đứng nhìn nhau, mãi như thế

 

...

5. Cầu sông Hàn, và cái ôm thật chặt

 

Gần 4h sáng, tôi đứng bên bờ đón Mẫn. Mẫn đợi cho cầu dừng chuyển động hẳn mới chạy về phía tôi. Mẫn chạy rất nhanh, dường như cô ấy đang chạy trốn nỗi sợ hãi đang đuổi theo đằng sau. Tôi chỉ chầm chậm bước tới phía trước. Tôi muốn đón lấy cô ấy một cách nhẹ nhàng, dịu dàng như cái cách mà cô ấy luôn quan tâm, yêu thương tôi.

 

Tôi dang rộng tay để Mẫn ùa vào lòng tôi. Nức nở. Cô ấy luôn òa khóc như một đứa trẻ. Còn tôi chỉ biết im lặng. Tôi giữ chặt cô ấy trong ngực. Tim tôi đập loạn nhịp và không thể kiểm soát được. Tôi xuống hôn lên mái tóc của Mẫn. Chỉ im lặng thôi. Bởi tôi không thể làm gì hơn được nữa.

 

 

Cầu sông Hàn mùa đông, se lạnh.

 

Những màu sắc của đèn đường hắt xuống nước, chảy dài ra vô tận.

 

Tôi vẫn đang quỳ xuống bên cầu, ôm cô gái mà tôi yêu thương vào lòng.

 

Cô gái tôi yêu thương, cô ấy đang khóc, trong vòng tay tôi.

 

Chưa có cảnh tượng nào.

 

Đẹp đến như thế...

 

Thực hiện: Mai Hương

 

Giọng đọc: Chit Xinh,Nhím Xù
Tác giả: Di An

Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 2

Những hồi ức tươi đẹp bừng lên như nắng mai giữa quãng thời gian u tối ấy, những tia nắng ấy là Quân chứ không phải ai khác, đã sưởi ấm và tỉnh thức những giấc mơ tôi. Tôi hồ hởi vì câu trả lời cho lời tỏ tình của...

Giọng đọc: Chit Xinh,Nhím Xù
Tác giả: Di An

Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 1

Tôi bên Quân không quá lâu nhưng thứ tình cảm đã có với Quân khó có gì thể thay thế được. Quân là người đã thổi vào trong tôi một nguồn sống khác. Không có cậu ấy, chắc gì tôi qua nổi nỗi tuyệt vọng và nhận ra cuộc đời...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Thanhnien

Truyện ngắn: Lọ mứt bị bỏ rơi

Hà đảo mắt quanh, tìm người nào có cảm tình để bắt chuyện. Người ngồi sát cô là một bà già chừng bảy mươi, đang đọc say sưa một cuốn tiểu thuyết dày.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: truyenngan.com

Truyện ngắn 5 giây - Phần 1

Một ngày đông gió lạnh rít từng cơn, nơi đường phố đông người qua lại, cậu tiến về phía tôi, bất chợt trong vài giây ngắn ngủi như cánh hoa anh đào lìa khỏi cành, tôi nhận ra chúng ta không là của nhau nữa rồi...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 1

Nhưng dù chỉ là thoáng qua, tôi vẫn sẽ nhớ về cậu ấy. Đến bao giờ, thế gian ngừng.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: truyenngan.com

Truyện ngắn 5 giây - Phần 2

Cứ như thế, dường như cậu đã quên tôi nhiều hơn một chút. Thật đáng buồn là ngày nào cũng thấy nhau nhưng lại giống như chưa bao giờ gặp, ánh mắt thường đập vào nhau nhưng dường như là vô hình. Tôi tự nhủ rằng cậu đang lo cho...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Dù chỉ là thoáng qua - Phần 4

Thời điểm tôi nhận được tin nhắn bất ngờ ấy, thành phố đã bước vào mùa xuân năm sau.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Phương Anh

Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 3

Tôi vội vàng dừng lại để chạm vào mu bàn tay của Đông Vũ, vẫn lạnh buốt. Nhưng lần này cậu không rụt tay lại mà để mặc tôi nắm chặt lấy nó.

Youtube

Facebook Fanpage

1