Kết nối yêu thương: Ký ức World Cup trong tôi là ...

Tác giả : VOV
21-06-2018
  0   1852

 

Tôi vẫn nhớ như in World Cup đầu tiên mà mình được xem, dù không trọn vẹn, và tất cả chỉ có màu đen-trắng của những chiếc tivi Sanyo hay Neptune cửa lùa. Đấy là Mexico 1986.

 

Những sân cỏ rực nắng trên cao nguyên Guadalajara. Những chiếc mũ sombrero rộng vành của người Mexico trên các khán đài đông nghẹt khán giả. Những tiếng hò reo cùng tiếng gió mà đến bây giờ, khi xem lại những cuốn băng tư liệu bằng phim màu nghe cứ như những tiếng rì rào khó phân biệt rõ ràng. Và những bàn thắng của Maradona, những thất bại trên các chấm phạt đền của Zico và Platini khi Brazil và Pháp đụng nhau, trận chung kết trong mơ giữa Argentina và Đức, cả những bức tranh vẽ lại từng bàn thắng từ vòng knock-out của giải mà Tin nhanh của Thể Thao & Văn Hóa đã in lại.


Những World Cup ngày ấy trôi qua trong khó khăn của cuộc sống hiện tại dưới thời bao cấp, những đêm mất điện hoặc không thể có tín hiệu từ đài Hoa Sen.  Cảm giác đói bóng đá, đói hình ảnh, dù là hình ảnh xấu nhất và đặc biệt là đói thông tin. Và tất cả những gì mà người ta có được là những tờ báo, những bài viết ít ỏi để bù lấp cho số hình ảnh không thể có.

 

 

Sau này, khi World Cup đã đủ đầy rồi, không thiếu trận nào, tivi cũng không giật giật và đã có màu sắc, thông tin không thiếu thứ gì, chợt nhận ra một điều, hóa ra, những gì ta đã có trong những năm tháng quá khứ thiếu thốn ấy thật đáng nhớ, cứ như là đã được cất kỹ trong các ngăn kéo của ký ức, lúc nào cũng có thể kéo ra được, để rồi nói một cách tường tận, mô tả thật rõ những sự kiện, nhân vật, đã từng được chứng kiến hoặc được đọc.

 

Yêu bóng đá không hẳn chỉ là những hình ảnh, mà từ chính những câu chữ. World Cup và bóng đá đã sống bằng sự tưởng tượng từ những câu chữ trong tôi như thế.

 

Và ngay cả khi truyền hình đã sang màu, bóng đá xuất hiện nhiều hơn trên tivi và báo chí, thông tin cũng không còn là của hiếm hoặc độc quyền như trước thì các World Cup sau đó đối với tôi cũng vẫn như thế.

 

Cứ 4 năm một lần, World Cup đến rồi lại đi, trở thành một người đồng hành của một đứa trẻ đam mê bóng đá cho đến khi nó dần lớn lên và trưởng thành. World Cup đã đi vào những giấc mơ từ những gì được đọc, được xem, hóa thân vào cả những trận bóng trên những cái sân tập thể mù bụi và đầy gạch đá.

 

Ai đó trở thành Maradona vì dáng người thấp đậm và những pha xử lí kỹ thuật điêu luyện chân không giày. Bạn lại thành Caniggia, đứa con của gió, vì để mái tóc dài “chất nghệ”. Bạn khác muốn mình là Maldini vì rất giỏi trong việc xoạc bóng mà không làm đau đối thủ. Những ngày hè như thế không khác những ngày hội thực sự, vì cả bọn được nghỉ hè, được đá bóng buổi sáng, được “chém” về bóng đá buổi chiều và đến tối hoặc đêm thì xem World Cup, kể cả đấy là những trận không trực tiếp.

 

----------------------

--------------------------------

 

--------------------------------

Nguồn: VOV

Kết nối yêu thương: Lặng yên nghe đời kể chuyện

Khi lặng yên, ta nhận ra cuộc sống vốn đã tự viết nên những trang sách tuyệt vời, chỉ chờ ta mở lòng để lắng nghe

Kết nối yêu thương: Cùng nhau đi qua hết thương đau

Cùng nhau đi qua hết thương nhau, liệu chúng ta có còn có nhau?

Kết nối yêu thương: Dù tình là gì thì vẫn là tình

Dù tình đơn phương thì vẫn là tình phải không anh?

Kết nối yêu thương: Tình yêu như một ly trà

Tình yêu như một ly trà, đậm đà thì uống, nhạt nhòa đổ đi...

Kết nối yêu thương: Chỉ muốn có anh để cùng hẹn hò

Em vẫn luôn chuẩn bị một tâm hồn đẹp để được cùng anh hẹn hò.

Kết nối yêu thương: Hãy trả em về ngày đầy nắng

Hãy trả em về ngày đầy nắng, cái ngày chưa phải lo lắng cho ai...

Kết nối yêu thương: Nếu không thể yêu em tử tế thì xin anh hãy....

Nếu đã không yêu em tử tế được thì hãy để em ế đi anh...

Kết nối yêu thương: Tạm biệt hạ buồn

Mùa hạ có phải là mùa chia ly mà sao....

Youtube

Facebook Fanpage

1