Mẹ dạy con biết yêu thương
04-08-2016
0
1608
Mẹ đã không dạy con biết yêu thương riêng một ai, mà bắt con phải yêu thương tất cả như mẹ đã làm…
Mẹ kính yêu của con!
Mười tám năm ba mẹ nuôi con khôn lớn với bao khó nhọc, bao cảm cảm xúc: khi con chào đời, rồi chập chững bước đi, cho đến khi con khôn lớn. Có những điều con luôn chia sẻ với mẹ nhưng cũng có những điều về ba mẹ mà chưa một lần con dám nói ra, những điều ấy con chỉ giữ cho riêng mình, cho đến hôm nay – đúng vào ngày lễ Tri ân trưởng thành của con – con muốn nói về những điều mà con chưa thể nói ấy.
Các chị con bệnh nặng ba không cho vào bệnh viện chữa trị, mẹ phải lén ba dẫn chị đi chữa bệnh. Con đã từng rất giận ba vì ba không hiểu được cuộc sống của con, ba không hiểu được chuyện một đứa con gái mới lớn như con cảm thấy khó khăn như thế nào khi phải tự lo tiền học thêm, quần áo, sách vở. Con đã từng rất giận ba vì những lời nói của ba khiến mẹ đau lòng và khổ sở. Thế nhưng thay vì oán trách, mẹ luôn cố gắng san sẻ tình yêu để chúng con không bị thiếu thốn tình cảm của ba.
Mẹ ơi! Người ta nói mẹ của con quê mùa, không sang trọng nhưng người ta không hề biết mẹ của con có trái tim của hàng vạn người mẹ khác.
Mười tám năm ba mẹ nuôi con khôn lớn với bao khó nhọc, bao cảm cảm xúc: khi con chào đời, rồi chập chững bước đi, cho đến khi con khôn lớn. Có những điều con luôn chia sẻ với mẹ nhưng cũng có những điều về ba mẹ mà chưa một lần con dám nói ra, những điều ấy con chỉ giữ cho riêng mình, cho đến hôm nay – đúng vào ngày lễ Tri ân trưởng thành của con – con muốn nói về những điều mà con chưa thể nói ấy.
Các chị con bệnh nặng ba không cho vào bệnh viện chữa trị, mẹ phải lén ba dẫn chị đi chữa bệnh. Con đã từng rất giận ba vì ba không hiểu được cuộc sống của con, ba không hiểu được chuyện một đứa con gái mới lớn như con cảm thấy khó khăn như thế nào khi phải tự lo tiền học thêm, quần áo, sách vở. Con đã từng rất giận ba vì những lời nói của ba khiến mẹ đau lòng và khổ sở. Thế nhưng thay vì oán trách, mẹ luôn cố gắng san sẻ tình yêu để chúng con không bị thiếu thốn tình cảm của ba.
Mẹ ơi! Người ta nói mẹ của con quê mùa, không sang trọng nhưng người ta không hề biết mẹ của con có trái tim của hàng vạn người mẹ khác.
Mẹ không phải là một người phụ nữ giàu có về tiền bạc. Ngược lại, mẹ còn là một người phụ nữ phụ thuộc tiền bạc vào chồng mình, nhưng mẹ đã cố gắng nuôi hai chị của con học đến đại học.
Mẹ không bao giờ nói rằng “Mẹ yêu con” nhưng khi con đi xa về mẹ luôn ôm con vào lòng.
Mẹ không bao giờ thừa nhận con đã lớn nhưng lại luôn bắt con phải tự giải quyết vấn đề của mình.
Mẹ không dạy con ganh đua, tranh giành với bất kì ai nhưng mẹ dạy con phải đi đến thành công dù muộn hơn người khác.
Mẹ không dạy con cách xử lí tất cả các tình huống, nhưng mẹ dạy con chọn cách mà tất cả mọi người ít phải tổn thương nhau.
Mẹ dạy không được gây ra nỗi đau cho người khác mà hãy học cách nhẫn nhịn khi người khác làm mình đau.
Mẹ luôn nói rằng “Bây lớn rồi thì tự mà lo lấy” nhưng thấy con khóc mẹ lại vội vàng hỏi “Con khóc hả? Sao vậy con? Đau ở đâu hả con? Ai la con hả?” Con không biết nói gì chỉ biết khóc trước tình yêu thương của mẹ.
Mẹ dạy con phải siêng năng và hay chê trách con lười biếng nhưng mỗi khi thấy con xắn tay áo làm việc nhà mẹ lại rầy con “Làm cho hư của người ta à? Đi học đi”.
Mẹ đã dạy con nhiều hơn những gì mà con có thể kể. Mẹ đã không dạy con biết yêu thương riêng một ai, mà bắt con phải yêu thương tất cả như mẹ đã làm…
Mẹ không bao giờ nói rằng “Mẹ yêu con” nhưng khi con đi xa về mẹ luôn ôm con vào lòng.
Mẹ không bao giờ thừa nhận con đã lớn nhưng lại luôn bắt con phải tự giải quyết vấn đề của mình.
Mẹ không dạy con ganh đua, tranh giành với bất kì ai nhưng mẹ dạy con phải đi đến thành công dù muộn hơn người khác.
Mẹ không dạy con cách xử lí tất cả các tình huống, nhưng mẹ dạy con chọn cách mà tất cả mọi người ít phải tổn thương nhau.
Mẹ dạy không được gây ra nỗi đau cho người khác mà hãy học cách nhẫn nhịn khi người khác làm mình đau.
Mẹ luôn nói rằng “Bây lớn rồi thì tự mà lo lấy” nhưng thấy con khóc mẹ lại vội vàng hỏi “Con khóc hả? Sao vậy con? Đau ở đâu hả con? Ai la con hả?” Con không biết nói gì chỉ biết khóc trước tình yêu thương của mẹ.
Mẹ dạy con phải siêng năng và hay chê trách con lười biếng nhưng mỗi khi thấy con xắn tay áo làm việc nhà mẹ lại rầy con “Làm cho hư của người ta à? Đi học đi”.
Mẹ đã dạy con nhiều hơn những gì mà con có thể kể. Mẹ đã không dạy con biết yêu thương riêng một ai, mà bắt con phải yêu thương tất cả như mẹ đã làm…
Nghỉ hè, con đi làm kiếm tiền để mua sách vở cho năm học tới. Đúng gần một tháng sau, con nhận được tin mẹ nhập viện, con thấy có một cảm giác gì đó lạ lắm. Con chợt nhớ có những khi con ngang bướng cãi lại lời mẹ, nghĩ mẹ đã già cả, bảo thủ chẳng chịu hiểu cho con, và cảm thấy hối hận vô cùng. Con chỉ muốn ngay lập tức chạy đến bên mẹ và khóc oà như một đứa trẻ.
Có những trưa đi học về không thấy mẹ, con thấy lòng mình trống trải lắm. Nhưng khi thấy mẹ ngồi giữa đống củi to đùng dưới trưa nắng nóng, với những nếp nhăn trên làn da sạm đen và cả một mái đầu gần như bạc trắng, con lại thấy sống mũi mình cay cay, nước mắt lăn dài trên má con.
Con đã từng viết, viết rất nhiều, rất nhiều nhưng con lại chưa từng viết về ba mẹ. Và đây là lần đầu tiên, cũng là giây phút con muốn nói với ba mẹ rằng con đã trưởng thành. Con không còn trách ba đã không tròn bổn phận, vì sau những lỗi lầm, con vẫn thấy được sự nhọc nhằn của ba, sự hi sinh cho chúng con suốt mười tám năm qua. Ba đã dạy cho con sống cùng nỗi khó khăn và chỉ cho con thấy những sai lầm mà con đừng nên vấp phải. Còn mẹ, mẹ đã dạy cho con cách yêu thương và hi sinh tất cả dù bản thân mình cảm thấy đớn đau. Giờ đây, con nhận ra mình đã sai, và con muốn nói lời xin lỗi với ba cùng lời cảm ơn mẹ.
Con mong mẹ luôn sống bên con thật lâu vì đối với con mẹ là người tốt nhất – một người sẵn sàng che chở khi con gặp khó khăn, một người sẵn sàng dạy cho con biết những lỗi sai trên đường đời.
Sẽ có một ngày con phải đi xa mẹ để đến với ước mơ, sự nghiệp của con. Và có thể con sẽ không tiến thân bằng con đường học vấn như bao bạn khác. Nhưng mẹ hãy tin vào con, mỗi bước con đi sẽ là một viên gạch xây nên con đường đến với thành công, con sẽ xây cho mình và cho mẹ của con một thế giới chỉ có niềm vui mẹ nhé!
Con yêu mẹ thật nhiều!
--------------------------------------------------
Tác giả: Chân ngắn – tapchianh.vn
Thực hiện: Yo Le và nhóm sản xuất Radiome
Nếu bạn có những bài viết, tâm sự muốn chia sẻ, vui lòng liên hệ e-mail camxuc@i-com.vn
Nghe Nhiều Nhất
- Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời...
- Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ,...
- Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên...
- 5 dấu hiệu cho thấy bạn đang ngày càng trở...
- Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn...
- Đây là 5 tâm thái thường có của những người...
- 4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho...
- Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy...
- Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không...