Những bước chân bên một chiều tan sở

Thể hiện : Yo Le
Tác giả : Lê Di
18-08-2017
  0   3274

Những bước chân bên một chiều tan sở

 

Có những buổi chiều thực ra chỉ cần đơn giản thế thôi,

 

Cho cái đầu nhỏ khỏi nặng nề những nghĩ suy phiền muộn,

 

Cho cái nắng hè nguội dần rồi chợt tắt,

 

Cho những an yên ghé lặng một chốn đời.

 

Thế nên, tôi vẫn thường luôn tìm cách chọn cho mình những buổi chiều tan sở thật sớm, thật nhanh hòa mình vào với phố, để được sống, được đắm mình vào những mảnh đời xung quanh trôi theo một nhịp phim thật chậm.

 

Những câu hỏi ngây ngô của một đứa bé con chừng ba tuổi đặt cho người mẹ. Những cố gắng đặt sự mệt mỏi sang một bên để trả lời hết mọi tò mò của con mình và mỉm cười thật nhiều với nó. Một cái níu tay thật nhẹ, chàng trai kéo cô gái lại gần phía mình để tránh đụng phải dòng người đang dồn vào thang máy. Một cái nép mình thật khẽ vào sát bờ vai. À, thì ra họ đang yêu, thật nhẹ nhàng, thật ý nhị, thật tình… Nhiêu đấy thôi cho những phút ngắn ngủi đủ để tôi thở hết ra những áp lực của một ngày, đủ để thấy đâu đó, những tươi sáng cuối ngày đang dần len lỏi lại.

 

 

Cuộc hành trình tiếp tục với những thong dong dọc triền con phố lớn. Dòng xe bắt đầu đổ về nhiều hơn, nhộn nhạo hơn, làm dải hè rộng chợt như vắng lạ. Chỉ có mình ta cùng bài nhạc đang dở dang di chuyển ngược dòng bộn bề. Chợt cảm thấy lặng chút gì đó rất bình yên. Những giọt mồ hôi đẫm trên trán anh công nhân lao động đang ngồi thở hắt ra mặt phố dưới chân tòa nhà còn dang dở thi công. Những cái nhìn xa xăm của ông lão vừa đi tập về đang nghỉ chân bên ghế đá. Một nét cười hiền lành của chàng trai không tên đi ngược chiều đang mải mê vài dòng tin nhắn trên điện thoại. Tất cả đều rất lặng lẽ tự mình thả trôi trên dải hè ấy, mặc cho những khói bụi, còi xe vẫn chẳng ngớt phía dưới mặt đường đầy đông đúc.

 

Chuyến xe vừa cập bến. Vài bạn nhỏ len xuống. Đôi cụ già bước lên. Một bàn tay hơi run run, đã chớm đồi mồi đỡ lấy một đôi lưng hơi khom khom đằng trước, cho đến khi bà lão ngồi được vững được xuống ghế, mới yên tâm ngồi lại chiếc ghế phía sau. Ta chợt nghe đâu đó chút hỏi han, vài ba câu chuyện cũ kĩ đời thường họ trao nhau rất nhỏ. Những tiếng cười lanh lảnh vọng lên từ phía cuối xe. Đôi cô cậu bạn cấp hai đứng tựa vào nhau, nói vài điều gì đó có lẽ là vẫn còn trẻ con lắm lắm. Có chăng là hẹn hò, có chăng là khoe một điều gì đó thật đặc biệt, thật vui ngày hôm ấy. Chỉ biết rằng đã lâu rồi, ta chẳng tìm được những ánh nhìn thơ ngây như thế. Đẹp sao.

 

Len chân xuống điểm dừng ngay cạnh một dải hồ nhỏ xinh ta từng qua không biết bao nhiêu lần từ tấm bé, chỉ còn đôi phút nữa thôi, những lang thang sẽ lại dừng nhường chỗ cho bữa cơm chiều, cho lịch làm tối, cho những lo toan khi ngày tàn ta chờ bình minh mới. Dù sao thì cũng tan sở sớm mà, thôi thì cứ ung dung thôi…

 

Câu hỏi quen thuộc của bác xe ôm luôn chờ ngay cạnh bến. Cái lắc đầu quen thuộc. Câu trả lời quen thuộc. Những bước chân quen thuộc tiếp tục dẫn lối ta tới nơi ta gọi là nhà. Nụ cười thường trực trên môi cô gái ở một nơi người ta vẫn gọi là “lounge”, mà thực tôi cũng chẳng biết nên gọi tiếng Việt là gì. Hơn một lần tôi vẫn tự hỏi liệu nụ cười đó có từng là thật tâm trong chốc lát. Tiếng kẻng đổ rác bắt đầu vang lên trong khu tập thể. Ai cũng tay xách nách mang biết cơ man bao nhiêu là túi đủ màu. Người lặng lẽ. Người sốt sắng. Người thì vui vẻ nói cười với cô công nhân đã ngoại ngũ tuần.

 

- Ồ! Lâu lắm mới thấy bà đi làm nhỉ?

 

- Ừ. Mấy tuần rồi tôi để con bé cháu đi thay. Chứ cũng có tuổi rồi.

 

Bất giác, tôi chợt nghĩ, có khi, đam mê với yêu nghề là đấy chứ đâu. Hay như lý do để gắn bó với một thứ gì đó đủ lâu đôi khi cũng chỉ là nằm ở nơi chốn và con người. Những thứ tình ta trao đi giản đơn đó, nhiều lúc, lại có thể mang tới những cái mỉm cười kéo dài được đến tận cuối ngày hoặc nhiều hơn thế.

 

Còn ta, sau những bước chân dù có nặng trĩu vai vì cái ba lô quá khổ, cũng thật nhẹ nhõm đi nhiều phần giữa những lặng lẽ, bình dị của một chốn nội đô cũ kĩ.

 

------------------------------------------------------

Tác giả: Lê Di - RadioMe.vn

Thực hiện: Yo Le - RadioMe Nối dài yêu thương

 

Những bài viết, chia sẻ của bạn, hãy gửi về địa chỉ: camxuc@i-com.vn nhé.

Giọng đọc: Yo Le
Tác giả: Thiên Cẩm

Bạn và ba chiếc mặt nạ trong đời

Cho dù bạn có mang trong mình bao nhiêu chiếc mặt nạ đi chăng nữa nhưng nếu dùng sự chân thành của mình mà sống với người khác thì bạn cũng sẽ nhận lại từ họ sự chân thành.

Giọng đọc: Yo Le
Tác giả: Trinh Leng Keng

Khi tôi có những nỗi buồn thật đẹp

Có thể bạn không biết, nhưng nỗi cô đơn của những người đứng một mình thường rất đẹp. Người đi một mình trên một con đường dài luôn cần nhiều kiêu hãnh...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Lê Hiếu

Trời cách đất chỉ đúng 1 mét, biết cúi đầu mới có thể thành công

Cúi đầu không phải nịnh hót, bợ đỡ, mà là sự thấu hiểu nhân sinh, biết được khả năng của bản thân nên sẵn sàng đối mặt với hiện thực, khiến tầm nhìn của mình trở nên rộng rãi thoáng đãng.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Thi Minh

‘Truyện ngụ ngôn về miếng phô mát’: Đời chỉ thay đổi khi chúng ta thay đổi

Câu chuyện "Who moved my cheese" (Ai đã lấy miếng phô mát của tôi) nổi tiếng lan truyền khắp thế giới tuy rất đơn giản nhưng lại ẩn chứa một ý nghĩa vô cùng to lớn về mặt tích cực của việc thay đổi thái độ sống.

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Xôi

Lời khuyên của một chú mèo trong truyện làm thức tỉnh hàng triệu người trẻ về con đường mình đang đi

Chúng ta có quá nhiều lo lắng, chúng ta có quá nhiều sự thõa hiệp và chúng ta sợ sai lầm. Nhưng bạn à, thật ra người ta không học được gì nhiều từ sự chiến thắng. Trái lại những sai lầm sẽ nâng chúng ta qua giông bão cuộc...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Tuệ

Chuyện chú voi lớn lên trong rạp xiếc và những ‘rào cản vô hình’ ngăn con người đến thành công

Bạn thân mến, chắc hẳn trong cuộc đời, sẽ có lúc chúng ta nhận ra mình chẳng khác gì những chú voi trong rạp xiếc bởi lối sống nguyên tắc cứng nhắc, sự nhút nhát và tham vọng được bình yên cả đời. Nguyên tắc có thể là lý do...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Thiện Sinh

Nhiều khi, hài lòng với cuộc sống cũng là một cách trân trọng bản thân...

Bạn thân mến, đã bao giờ bạn so sánh mình với người khác và bỗng dưng cảm thấy tự ti vì họ có một cuộc sống giàu có hơn mình, giỏi giang, thành đạt hơn mình? Thực ra, cuộc đời luôn công bằng với mỗi người các bạn à. Mỗi...

Giọng đọc: Vy Cầm
Tác giả: Tâm Anh

Khi thất vọng hãy thử đổi góc nhìn, những gì bạn thấy sẽ có sắc màu khác

Kỳ thực, hết thảy những cố gắng của chúng ta không hề uổng phí, chỉ là có những kết quả được triển hiện trước mắt, có những kết quả lại giấu mình ở một nơi nào đó, có những thành quả mắt người nhìn thấy được, lại có những thành...

Youtube

Facebook Fanpage

1