Yêu em được không? - Phần 2
- Alo, cho hỏi có phải là người quen của số điện thoại này không ạ. Anh này bị tại nạn, đang ở bệnh viện Phạm Ngọc Thạch, vui lòng đến để làm thủ tục nhập viện ạ. - Tôi... tôi đến ngay – My...
Thế là dần dần Khánh cũng không còn sang nhà My mỗi cuối tuần, bắt đầu là từ chuyện cô tìm lý do tránh né, dần dần Khánh cũng hiểu ra sự việc nên cũng không còn đề cập đến chuyện này. Thỉnh thoảng bốn người vẫn hẹn nhau đi ăn chung như một nhóm bạn thân thiết, bốn người, nhưng chỉ có hai người thật sự vui, còn hai người thì không...
Cứ như thế, thêm nửa năm lại trôi qua, tránh mặt nhau đến nửa năm vậy mà vẫn không thể tránh hết những tình cảm dành cho nhau. Yêu nhau thầm lặng, nhớ nhau cũng thầm lặng, vì ai cũng hiểu rằng tình yêu này không có cơ hội sống. Những tưởng ít gặp nhau thì có thể để thời gian xoá mờ tất cả nhưng đến cuối cùng thì cả hai đều sai. Những suy nghĩ dành cho nhau dần dần mà mỗi lúc một nhiều, dâng lên đầy trong những đêm cô đơn trong gian phòng trống vắng, bàn tay bất giác vuốt nhẹ đôi môi, nhớ lắm hơi ấm nào đó.
Rồi tự nhiên một ngày, khi đang nhâm nhi tách cà phê nóng, vừa lướt nhanh tay trên bàn phím soạn thảo truyện mới, My nhận được cuộc gọi từ Khánh:
- Alo, cho hỏi có phải là người quen của số điện thoại này không ạ. Anh này bị tại nạn, đang ở bệnh viện Phạm Ngọc Thạch, vui lòng đến để làm thủ tục nhập viện ạ.
- Tôi... tôi đến ngay – My không tin vào những gì mình nghe thấy, ấp úng trả lời rồi nhanh chóng mặc vội áo khoác, lao nhanh đến bệnh viện.
Khánh đang ở phòng cấp cứu, bên ngoài có một người phụ nữ đang ngồi ôm lấy cô bé gái, hình như cô bé đó bị thương, băng gạc đầy trên mặt. Vừa thấy dáng vẻ vội vã của My chạy đến, người phụ nữ ấy lập tức đến quỳ xuống:
- Xin lỗi cô, vì cứu con gái của tôi mà cậu ấy...
- Chị đứng lên đi chị, cháu bé không sao là tốt rồi...
---
Nguồn: Tác giả Anpy Tia.
Thực hiện: Vy Cầm, Mặt Nạ.
Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 2
Những hồi ức tươi đẹp bừng lên như nắng mai giữa quãng thời gian u tối ấy, những tia nắng ấy là Quân chứ không phải ai khác, đã sưởi ấm và tỉnh thức những giấc mơ tôi. Tôi hồ hởi vì câu trả lời cho lời tỏ tình của...
Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 1
Tôi bên Quân không quá lâu nhưng thứ tình cảm đã có với Quân khó có gì thể thay thế được. Quân là người đã thổi vào trong tôi một nguồn sống khác. Không có cậu ấy, chắc gì tôi qua nổi nỗi tuyệt vọng và nhận ra cuộc đời...
Truyện ngắn: Lọ mứt bị bỏ rơi
Hà đảo mắt quanh, tìm người nào có cảm tình để bắt chuyện. Người ngồi sát cô là một bà già chừng bảy mươi, đang đọc say sưa một cuốn tiểu thuyết dày.
Truyện ngắn 5 giây - Phần 1
Một ngày đông gió lạnh rít từng cơn, nơi đường phố đông người qua lại, cậu tiến về phía tôi, bất chợt trong vài giây ngắn ngủi như cánh hoa anh đào lìa khỏi cành, tôi nhận ra chúng ta không là của nhau nữa rồi...
Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 1
Nhưng dù chỉ là thoáng qua, tôi vẫn sẽ nhớ về cậu ấy. Đến bao giờ, thế gian ngừng.
Truyện ngắn 5 giây - Phần 2
Cứ như thế, dường như cậu đã quên tôi nhiều hơn một chút. Thật đáng buồn là ngày nào cũng thấy nhau nhưng lại giống như chưa bao giờ gặp, ánh mắt thường đập vào nhau nhưng dường như là vô hình. Tôi tự nhủ rằng cậu đang lo cho...
Dù chỉ là thoáng qua - Phần 4
Thời điểm tôi nhận được tin nhắn bất ngờ ấy, thành phố đã bước vào mùa xuân năm sau.
Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 3
Tôi vội vàng dừng lại để chạm vào mu bàn tay của Đông Vũ, vẫn lạnh buốt. Nhưng lần này cậu không rụt tay lại mà để mặc tôi nắm chặt lấy nó.
Nghe Nhiều Nhất
- Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời...
- Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ,...
- Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên...
- 5 dấu hiệu cho thấy bạn đang ngày càng trở...
- Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn...
- Đây là 5 tâm thái thường có của những người...
- 4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho...
- Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy...
- Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không...