2 kẻ cô đơn gặp nhau chỉ có thể đi chung một đoạn đường
Không thể dứt ra được… đó là điều làm cho ta mệt mỏi nhất, giữa thế giới bao la này, ta có đau đớn, có thất vọng bao nhiêu, có mang nỗi cô đơn lớn như thế nào đi nữa cũng chỉ một mình ta thấu. Vậy tại sao phải đau đớn vì một người không hề thấu cùng ta…
Có những điều chúng ta không hiểu, cả đời này cũng không hiểu được đó chính là tình cảm của một người này dành cho một người khác. Có khi là một mối tình rất đẹp rồi lại chia xa, cũng có khi cả một đời tình yêu vốn dĩ cũng chỉ là của một người, giữa cuộc sống đang hối hả này, còn có biết bao nhiêu người đang âm thầm chờ đợi một ai đó, có biết bao nhiêu người đang mơ chung một giấc mộng… đó là giấc mơ tình yêu, yêu một người không bao giờ còn có thể chung lối…
Ví như có những con đường đi đến cuối sẽ nhận ra hoàn toàn là ngõ cụt, bạn sẽ làm gì… quay lại hay dậm chân tại chỗ… biết rằng quay lại và tìm một con đường khác nhưng cũng có rất nhiều người cứ đứng mãi nơi ấy, chẳng phải để chờ đợi chút ánh sáng mở đường mà là vì chân đã quá mệt mỏi, đã quá quen thuộc với cảnh sắc xung quanh… không chờ đợi mà chính là tiếc nuối…
Là vậy đấy anh ạ, em vẫn luôn tự hỏi mình phải đi bao lâu nữa thì mới đến giới hạn cuối cùng dành cho anh? Em không chờ đợi anh quay lại vậy thì em đang chờ đợi thứ gì sau đó?… Em đang đợi chính mình đấy anh ạ, đợi chính mình quay lại rồi đi thôi… Là em của ngày ấy vô tình hay cố ý vội trao hết tất cả cho anh mà không mảy may giữ lại chút gì cho riêng mình.
Mùa đông năm ấy, em lạc vào ánh mắt anh, lạc vào nỗi buồn của anh, lạc vào trái tim anh… Ấm áp trào dâng từ đôi mắt, từ vài ba lời an ủi nhau, từ những thăm hỏi mỗi ngày, từ những câu chuyện rất thật và vô cùng sinh động từ anh, từ con người lãng tử hài hước và vô cùng gần gũi… anh là vậy đó dễ thương và thật dễ gần, thế giới có anh thoạt nhiên vui nhộn biết bao nhiêu, thế giới có anh bao đau đớn cũng trở nên ấm áp, thế giới có anh làm cho em bỗng dưng biến thành một người khác…
Rồi cứ thế em yêu anh, muốn gần anh thêm chút nữa, muốn nắm lấy tay, muốn dịu dàng chăm sóc… nhưng càng đi càng cố gắng em mới nhận ra rằng, anh chỉ là một hình mẫu cho em nhìn ngắm, cho em chút an ủi giữa cuộc đời này, em nhìn thấy anh, nghe giọng anh… nhưng anh vẫn xa lắm, em cố với chỉ thấy chính mình lạc lõng thêm mà thôi. Là anh ấm áp như thế, là anh gần gũi như thế… mà sao chạm tay vào mới thấy hết sự lạnh băng trong anh, có chăng giữa chúng ta chỉ là những xã giao gần gũi mà em đã ngộ nhận thành yêu thương…
Là thoáng chốc ngu ngốc hay cả đời vốn dĩ đã như vậy… bao lâu rồi để có thể quên đi người đã không thể là của mình, một năm qua em đã làm gì để quên anh ngoài hằng đêm nhung nhớ, đã làm được gì khi mà đến một phút hay một giây em vẫn cứ nghĩ về anh…
Đó chính là thứ tình yêu mà một người này dành cho người khác hay sao, biết đau đớn thế này, biết sẽ dai dẳng thế này… sao vẫn cứ cố chấp, có những lúc muốn phát điên giữa ranh giới bạn bè hay hãy xem nhau là người dưng nhưng mãi ta cũng chẳng thể nào làm được, ta hận chính bản thân mình, cớ sao biết rõ tất cả mà vẫn mù quáng xóa mờ đi lý trí, để rồi cuối cùng cứ loay hoay trong nỗi nhớ, dai dẳng với những yêu thương đang giày xéo tâm hồn mình…
Không thể dứt ra được… đó là điều làm cho ta mệt mỏi nhất, giữa thế giới bao la này, ta có đau đớn, có thất vong bao nhiêu, có mang nỗi cô đơn lớn như thế nào đi nữa cũng chỉ một mình ta thấu. Vậy tại sao phải đau đớn vì một người không hề thấu cùng ta…
Là như vậy đó, biết sai mà vẫn làm, biết có cố chấp cũng bằng không mà vẫn muốn một lần cố chấp, biết lý trí bảo đúng nhưng sao vẫn lựa chọn con tim, biết người ấy là hoàn toàn không được sao vẫn cứ làm mình tổn thương, biết yêu một người sẽ làm đau một người khác sao vẫn làm… Để cuối cùng ta mất đi tất cả, tình yêu không đến được, trái tim cũng hoang tàn theo năm tháng, tìm lại được gì sau bao mất mát vây quanh, đến chính bản thân còn tự đánh mất thì tôn nghiêm nào cho trái tim thêm phần tự tin…
Vì một người, tất cả cũng chỉ vì một người thôi, một người chưa từng làm cho ta bất cứ điều gì, một người sẵn sàng nhìn ta đau đớn, một người không dành cho ta một chút nhung nhớ nào… vì một người thật đáng sợ. Người ta nói tình cảm con người chỉ là một đoạn, đi hết đoạn đường này bạn sẽ gặp đoạn đường khác, vì thế đừng bao giờ tuyệt vọng, bởi vốn dĩ tình yêu cũng chỉ là một loại cảm xúc, mà cảm xúc thì chẳng tồn tại mãi, đừng hy vọng vào một người không thể thấu hiểu ta…
Thời điểm đó anh và em như hai kẻ cô đơn, vô tình gặp nhau và đi chung một đoạn… không ai có quyền oán trách ai, hết đoạn đường đó hãy bình tâm chờ chính mình trở lại và đi tiếp. Cuối cùng vẫn còn lại là hoài niệm về một hình bóng mà mỗi người chúng ta chôn sâu nhất, thứ tình yêu làm cho chúng ta đau đớn nhất… không thể quên và là thứ bất khả xâm phạm.
------------
Tác giả: Buta
Thực hiện: Babum và nhóm sản xuất - Radiome Nối dài yêu thương
Những bài viết, chia sẻ của bạn, hãy gửi về địa chỉ: camxuc@i-com.vn nhé.
Thất tình cũng đừng bi lụy, chị em nhớ làm 4 điều này để tim không còn đau nữa
Muốn tim không đau sau khi thất tình bạn cần nhớ những điều dưới đây.
Rồi người ấy sẽ đến và ta sẽ bình yên thôi
Chúng ta rồi sẽ lại muốn yêu thật mãnh liệt, cho đến khi ta gặp một người nào đó thật sự cần đến mình. Chúng ta rồi cũng sẽ có một mối tình thật bình dị, và ở mối tình đó ta sẽ cảm thấy mãn nguyện với mọi thứ...
Bước đi một mình thì đã sao?
Bạn mãi mê tìm kiếm cho mình một nửa yêu thương thực sự nhưng rồi bạn nhận lại chỉ toàn tổn thương, vậy bạn phải làm gì với chặng đường tiếp theo của mình đây, hãy thử bước một mình bạn nhé!
Người ta vẫn nghĩ tuổi 25 thật đáng ghen tị nhưng mấy ai biết rằng tuổi này cũng lắm nỗi chênh vênh
25 tuổi, các nàng biết rằng mình cũng không còn trẻ để cứ ngông cuồng, nhưng cũng chưa "già" để cứ mãi quay với vòng xoay cuộc sống. 25 tuổi, nàng cũng đã thôi mơ về chuyện tình đẹp, đã biết cách vượt qua sau những "cơn bão lòng"
Không cần phải hẹn hò nếu chỉ vì sợ cô đơn!
Nếu may mắn tìm được một tình yêu chân thành thì thật sự đáng chúc mừng, còn nếu chưa có ai đó khiến trái tim rung động thì nàng vẫn có thể tận hưởng cuộc sống tuyệt vời theo cách bản thân mong muốn.
Ai đã từng đi qua thương nhớ mới biết cô đơn chưa bao giờ là chọn lựa
Có là ai đi nữa, có kiên cường đến mấy đi nữa, trong lòng chưa bao giờ nguôi ngoai muốn ai đó ôm vào lòng mỗi lần chúng ta lạc lõng.
Cô gái à, hãy yêu đi
Em hãy tìm cho mình một ai đó đủ bao dung, đủ yêu thương, đủ quan tâm để em gửi gắm đi. Ừ thì cái bóng của người cũ đôi khi vẫn còn ám ảnh em làm em sợ hãi, nhưng em ạ, nếu ai đó đủ chân thành trái...
Em muốn chọn cho mình một con đường riêng
Trên con đường của riêng em giờ đây sẽ không còn bóng dáng của quá khứ muộn phiền, sẽ không còn nước mắt và những niềm day dứt.
Nghe Nhiều Nhất
- Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời...
- Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ,...
- Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên...
- 5 dấu hiệu cho thấy bạn đang ngày càng trở...
- Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn...
- Đây là 5 tâm thái thường có của những người...
- 4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho...
- Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy...
- Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không...