Lời tỏ tình trễ - Phần 3
Nụ hôn ngọt lịm, cuốn lấy nhau, không dứt ra nổi bởi vì nổi nhớ hai tháng trời kia. Trên cao, gió lạnh nhè nhẹ thổi, nhưng nụ hôn của họ quấn quýt và nồng cháy khiến cả cô và anh ngập tràn trong hơi...
Sáng hôm nay, là một ngày trời nắng đẹp, nắng trong lành nhất trong mấy ngày qua. Dù rằng cái lạnh se se vẫn cứ lởn vởn trong không khí. Cô như thường lệ thức dậy thật sớm dù đêm hôm qua lại vẫn là một đêm mất ngủ của cô. Thùy Anh nằm ngay bên cạnh cô vẫn còn đang cuộn tròn thân mình trong chăn ấm.
Cô định đưa tay gọi cô ấy dậy, nhưng nghĩ lại, dù sao hôm nay cũng là thứ hai, thôi thì để cô ấy ngủ thêm một chút vậy. Công việc ở nhà hàng cô làm là như vậy. Đầu tuần luôn luôn rảnh rỗi.
Cô thư thả bận một bộ đồ đơn giản, khoát thêm một cái áo len mỏng rồi đi tản bộ bên ngoài. Trời hôm nay thật là thích, có nắng vàng rực rỡ, dù cái lạnh vẫn thổi qua, nhưng không còn sương mờ bao phủ nữa. Đà lạt nổi tiếng với những loài hoa đẹp rực rỡ, vào một ngày trời đẹp như hôm nay, các cánh hoa càng nở rộ hơn bao giờ hết.
Mấy hôm trước, cô đã gọi điện cho hai đứa bạn thân báo rằng mình đang ở Đà Lạt, đợi sắp xếp công việc ở đây xong, cô sẽ trở về nhà. Cô còn nhờ họ chuẩn bị giúp cô quà cưới cho anh, mặc dù cô không biết rõ là ngày nào.
Mấy hôm nay, cô ra sức ăn thật nhiều, nhiều đến nỗi, dạ dày biểu tình vì bị dồn ép quá nhiều thứ vào trong nó, đến nỗi tức giận mà tống khứ những thứ côvừa nhét vào trong nó ra ngoài. Cho nên cô vẫn chưa thể lên cân được.
Hôm nay tâm trạng tốt, cô muốn ăn một bữa thật ngon, cho nên đi bộ đến nhà hàng và gọi món. Trong lúc cô chờ đợi thì một người đã ngồi xuống trước mặt cô.
- Sao anh lại ở đây.
Cô ngạc nhiên đến độ gần như hét lên khi thấy anh đang mĩm cười nhìn mình.Sau đó cô thấy buồn vô cùng, cố gắng nở nụ cười dù cô biết là méo xẹo hỏi anh:
- Anh ra đây công tác hay là hai người đã đám cưới và ra đây hưởng tuần trăng mật.
- Anh vẫn chưa đám cưới.
- Vậy khi nào?
- Khi lựa xong nhẫn cưới.
- Dù vẫn chưa tới nhưng vẫn chúc mừng anh trước.
- Cám ơn – Anh nhẹ nhàng cười, ánh mắt anh vẫn vậy, vẫn sáng và đầy thu hút, nhìn cô đề nghị – Có thể giúp anh lựa nhẫn cưới hay không?
Cô chết lặng trước lời đề nghị của anh, nhưng vẫn cứ gật đầu. Sau đó, cô dẫn anh đến một tiệm trang sức cao cấp nhất ở Đà lạt và giúp anh chọn nhẫn.
- Em đeo thử xem?
- Làm sao có thể? – Cô lắc đầu từ chối, lànhẫn cưới của anh và cô ấy, bảo cô đeo,chẳng khác nào bóp nát tim cô.
- Chỉ là thử thôi mà. Nếu không vừa thì mua chiếc khác.
“Chỉ là thử thôi mà”, cô nói với chính mình như thế rồi đưa tay để mặc anh đeo vào. Chiếc nhẫn tinh xảo rất đẹp, đẹp không hề có khuyết điểm, chỉ là đeo nhầm vào ngón áp út của cô, cho nên cảm thấy thật lạnh lẽo.
Chiếc nhẫn thật vừa với tay cô, chỉ tiếc rằng nó không thuộc về cô, cô định tháo nó ra trả lại cho anh thì anh đã nắm tay cô thật chặt tính tiền rồi nắm tay cô kéo đi.
Tim cô run lên trước vòng tay ấm áp của anh. Cô tham lam để mặc cho anh nắm tay mình, vì cô muốn được bên anh thêm chút nữa. Hai người cứ đi lặng lẽ bên nhau như thế dọc theo hồ Xuân Hương, nơi được xem là điểm hẹn hò lãng mạn của nhưng đôi tình nhân. Cuối cùng, anh vẫn là người lên tiếng trước.
- Cô ấy lên máy bay về Mỹ rồi.
Cô ngạc nhiên nhìn anh hỏi lại.
- Đi khi nào?
- Sau khi em đi một ngày.
- Vì sao?
- Vì anh yêu em.
Tim cô vỡ òa sau câu nói của anh, môi cô khẽ run. Anh đã nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cô, thổn thức bên tai cô:
- Anh nhìn những kỷ vật cũ vì anh quyết định trao trả chúng lại cho cô ấy. Anh ôm cô ấy chỉ là muốn nói lời tạm biệt mà thôi. Ngốc à, anh yêu em.
Nước mắt cô như cơn lũ bị đê chặn lại cuối cùng cũng phá tan đê mà tràn ra, cô ôm lấy anh khóc nức nở.
- Vì sao anh không nói cho em biết – Cô nhìn anh oán trách. Họ xa nhau những hai tháng trời, trong hai tháng này, không ngày nào mà cô không nhớ anh, không ngày nào mà cô không khóc vì anh. Anh ngô nghê trả lời cô:
- Vì anh sợ em không tin, sợ em lại lần nữa trốn mất, cho nên mới im lặng chờ đến khi em nói ra nơi mình đang ở. Anh đã chạy cả đêm đến đây, tìm mấy nhà hàng ở quanh đây, mới có thể tìm thấy em.
Cô nhìn anh bằng đôi mắt long lanh đầy nước mắt. Anh nói đúng, nếu anh nói cho cô biết anh yêu cô lúc đó, có lẽ cô sẽ không tin, cho rằng anh lừa cô để cô trở về.
- Làm vợ anh nhé, cô bé ngốc của anh.
Trong lúc cô còn đang hạnh phúc trước lời tỏ tình của anh thì anh lại khiến cho cô hạnh phúc đến tận thiên đàn khi cầu hôn cô.
Cô đẩy anh ra, phụng phịu lau đi nước mắt nói.
- Ai muốn làm vợ anh.
- Em đã đồng ý rồi mà.
- Em đồng ý khi nào?
- Em đã đeo nhẫn rồi mà.
- Ơ, em đeo khi nào – Cô nhất thời quên mất .
Anh cười giơ tay cô lên, nơi chiếc nhẫn lấp lánh ở ngón tay út của cô.
- Anh lừa em…..
Cô vẫn chưa nói xong thì anh đã hôn cô.Nụ hôn ngọt lịm, cuốn lấy nhau, không dứt ra nổi bởi vì nổi nhớ hai tháng trời kia. Trên cao, gió lạnh nhè nhẹ thổi, nhưng nụ hôn của họ quấn quýt và nồng cháy khiến cả cô và anh ngập tràn trong hơi ấm của những cảm xúc. Trên cao bất chợt lấp lánh những tia nắng ấm…
------------
Tác giả: Sưu tầm
Thực hiện chương trình: Chit xinh, Nhím Xù - RadioMe Nối dài yêu thương
Hãy cùng chia sẻ những tin bài hay và ý nghĩa với RadioMe qua địa chỉ hòm mail camxuc@i-com.vn các bạn nhé!
Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 2
Những hồi ức tươi đẹp bừng lên như nắng mai giữa quãng thời gian u tối ấy, những tia nắng ấy là Quân chứ không phải ai khác, đã sưởi ấm và tỉnh thức những giấc mơ tôi. Tôi hồ hởi vì câu trả lời cho lời tỏ tình của...
Lời tỏ tình của hoàng hôn - Phần 1
Tôi bên Quân không quá lâu nhưng thứ tình cảm đã có với Quân khó có gì thể thay thế được. Quân là người đã thổi vào trong tôi một nguồn sống khác. Không có cậu ấy, chắc gì tôi qua nổi nỗi tuyệt vọng và nhận ra cuộc đời...
Truyện ngắn: Lọ mứt bị bỏ rơi
Hà đảo mắt quanh, tìm người nào có cảm tình để bắt chuyện. Người ngồi sát cô là một bà già chừng bảy mươi, đang đọc say sưa một cuốn tiểu thuyết dày.
Truyện ngắn 5 giây - Phần 1
Một ngày đông gió lạnh rít từng cơn, nơi đường phố đông người qua lại, cậu tiến về phía tôi, bất chợt trong vài giây ngắn ngủi như cánh hoa anh đào lìa khỏi cành, tôi nhận ra chúng ta không là của nhau nữa rồi...
Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 1
Nhưng dù chỉ là thoáng qua, tôi vẫn sẽ nhớ về cậu ấy. Đến bao giờ, thế gian ngừng.
Truyện ngắn 5 giây - Phần 2
Cứ như thế, dường như cậu đã quên tôi nhiều hơn một chút. Thật đáng buồn là ngày nào cũng thấy nhau nhưng lại giống như chưa bao giờ gặp, ánh mắt thường đập vào nhau nhưng dường như là vô hình. Tôi tự nhủ rằng cậu đang lo cho...
Dù chỉ là thoáng qua - Phần 4
Thời điểm tôi nhận được tin nhắn bất ngờ ấy, thành phố đã bước vào mùa xuân năm sau.
Truyện ngắn Dù chỉ là thoáng qua - Phần 3
Tôi vội vàng dừng lại để chạm vào mu bàn tay của Đông Vũ, vẫn lạnh buốt. Nhưng lần này cậu không rụt tay lại mà để mặc tôi nắm chặt lấy nó.
Nghe Nhiều Nhất
- Có 1 kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời...
- Hối tiếc cỡ nào cũng không sửa được quá khứ,...
- Sự may mắn không phải một chiếc bánh từ trên...
- 5 dấu hiệu cho thấy bạn đang ngày càng trở...
- Phúc đức của người phụ nữ vào nửa đời còn...
- 4 kiểu phụ nữ sẵn sàng làm tình nhân cho...
- Cưới sớm hay muộn không quan trọng bằng tìm thấy...
- Phụ nữ muốn đàn ông mê mệt cả đời không...