Radiome cuối tuần: Đến bao giờ em và anh mới hết bận để yêu nhau?
Vẫn có cách để yêu, dù thời gian quá ít, đầu óc đã khít đi bởi những bộn bề lo toan…
Đến bao giờ em và anh mới hết bận để yêu nhau?
Hà Nội một chiều tháng ba, khi cái nắng vẫn chỉ là những hanh hao đầu mùa, bầu trời nhuộm màu ảm đạm. Phố lặng ngắm trong thời tiết chuyển giao của đất trời, im lìm trong dòng người xô bồ hối hả. Chiều nay một mình đón gió, em thấy mình vương vấn một nỗi buồn không thể gọi thành tên.
Phố chiều Hà Nội vẫn thế, vẫn cổ kính đượm buồn, mình em thả hồn theo gió mang những vụn vỡ rơi vào khoảng mênh mông. Chúng ta từ bao giờ trở nên xa lạ, sự im lặng như thiêu đốt cả khoảng trời mênh mông kia. Chúng ta gặp nhau cũng bởi một chữ duyên, nhưng chính khoảng cách anh và em lại làm nên một mối duyên tình dang dở. Tình yêu đến nhẹ nhàng rồi bất chợt rời đi, để lại những xúc cảm của tình yêu tuổi trẻ. Không ồn ào, náo nhiệt, không phô trương sắc màu, mà chỉ còn lại những vấn vương. Hơi ấm từ bàn tay ai vẫn còn mà tình thì xa mãi, biết đến bao giờ chúng ta mới lại nhớ thương nhau.
Những chiều thôi gió không anh, em biết mang nỗi nhớ ngả về đâu. Dòng người hối hả ngược xuôi, mình em chững lại nhặt nhạnh những nhớ thương, những vụn vỡ thẳm sâu trong tâm hồn. Cứ thế em hoang hoải trong chính cảm xúc của mình. Em ngược chiều thương để thấy lòng vẫn nhớ, vẫn yêu và nuối tiếc một cuộc tình. Nhờ gió về nơi xa mang chút tình mong manh gửi vào bầu trời xanh thẳm, trả lại anh thương nhớ đã qua.
Bạn thân mến, có những tình yêu kết thúc trong im lặng. Khoảng trống để lại chẳng thể lấp đầy. Nên nỗi nhớ giăng kín con đường góc phố, những quán quen. Ai cũng có nguyên nhân cho một tình yêu tan vỡ, chỉ là người ta không nói ra mà thôi. Bạn biết không, một trong những nguyên nhân ấy, nghe có vẻ hơi vô lý, nhưng đa phần nhiều người gặp phải, rằng chúng ta bận, bận để có thể yêu.
Bận công việc
Bận gặp mặt bạn bè
Bận đi chơi
Thậm chí, bận cô đơn
Radiome cuối tuần này, babum mời bạn đến với tâm sự của một cô gái, trăn trở về những điều như vậy nhé:
Em không lấy làm lạ, khi bây giờ những người xung quanh em đều bận rộn đến chóng mặt. Em cũng không khá khẩm gì hơn. Con người mà, cứ đời đẩy thì mình phải trôi thôi. Nhưng mỗi lần bảo với ai đó rằng “em bận, để sau”, cứ có cảm giác như mình vừa làm đau lòng người đang trông chờ một – cái – gì – đó từ mình vậy.
Có phải mình vừa bất – đắc – dĩ vô tâm hay không? Chẳng nhẽ, cuộc đời này đã chật hẹp đến độ không thể làm - được – gì - đó cho nhau?
Mỗi người tự làm con thoi xoay quanh cái vòng xoáy của cuộc đời mình – chỉ thế thôi chắc cũng đã quá mệt. Ai cũng có đường phải đi, có việc phải làm, có điều để phiền muộn. Ai cũng có một cái tôi, một bản thân để tự mình chăm sóc, trước lúc nghĩ đến mình phải lo lắng cho ai. Nhưng lỡ vướng vào nhau rồi, vẫn còn sợ chẳng đủ thời gian để quấn quýt – để yêu thương – để mong nhớ - rồi để tổn thương nhau.
Ôi cái cuộc đời vồn vã vội vàng. Ôi những con người chưa thể sẵn sàng để bớt bận – yêu nhau!
Em đã từng nghĩ về những ngày bận bịu, mình sẽ yêu người đó theo cách cũng như bao người ngoài kia, họ biết tự xoay sở để gặp được nhau, để quan tâm nhau, để lo lắng cho nhau. Họ biết xếp nhau vào những kẽ hở của lịch trình kín mít đến ngộp thở để cho đối phương chút ngọt ngào ít ỏi.
Như một liều thuốc cầm hơi, trái tim tạm thời được xoa dịu khỏi muôn điều thiếu thốn. Đôi lúc chỉ là mười phút gặp nhau lúc tan làm cho đỡ nhớ nhung, cuối tuần tạt qua nấu cho nhau bữa cơm để rồi tuần sau lại bắt đầu một cuộc hành trình mới. Hay anh tan ca khuya, đứng dưới ngõ chờ em trong bộ đồ ngủ, ngó đôi chút cho thêm phần an tâm rồi vòng về để em yên giấc.
Vẫn có cách để yêu, dù thời gian quá ít, đầu óc đã khít đi bởi những bộn bề lo toan…
Nhưng có người nói với em, đừng dành tâm trí cho những người không có thời gian cho mình vì bản thân nó đã rất… mất thời gian! Chẳng có ai quá bận để yêu ai, anh có tin là thế?
Đúng không anh? Có đúng là khi yêu rồi người ta sẽ bất chấp mọi thứ, đến không gian còn sẵn sàng xê dịch vì nhau thì thời gian có gì mà không được? Không phải vì mình bận, chỉ là mình không sẵn lòng xếp họ vào cuộc đời mình thôi!
Một, hai phút cho cuộc điện thoại ngăn ngắn nghe thấy giọng nhau. 30 giây để soạn một cái tin nhắn gửi đi cho người kia biết rằng mình không bị bỏ mặc. 24 tiếng chỉ mong nhớ nhau mỗi khi thức giấc. Vì bận quá mà, vội vã quá mà, chỉ có thế, nhưng cũng rất khó, đúng không?
Tình yêu vĩnh viễn thua hiện thực, em biết, thua rất đắng cay. Chúng ta đã làm gì với tình yêu này, giữa cuộc đời xuôi ngược này, giữa muôn vàn lo toan này? Anh có biết? Chúng ta đã làm gì với người mình từng nghĩ là yêu nhất? Chúng ta đã làm gì với trái tim mình – nơi có bình yên thì những tháng ngày về sau mới mong thanh thản. Chúng ta đã phản bội lời mình tự nói – rằng sẽ không đánh mất nhau!
Nhưng bao nỗi vô tâm đã gieo rắc từng ngày, từng phút, từng giây. Những khoảng không yên lặng đến nhói tim, chúng ta bỏ quên nhau trong những ngày mải chạy theo vòng nhiễu nhương của cuộc sống. Chúng ta lãng phí những lúc cạnh nhau – nhưng lại chi li oán thán, dỗi hờn, thất vọng…, tiết kiệm đến cả niềm tin để rồi quay lưng không ai muốn thốt dù chỉ một câu.
Chúng ta buông tay để tình yêu tự chèo tự lái. Chúng ta biện minh rằng mình phải sống trước – thì trái tim mới đập hối hả và nghĩ đến ai đó. Chúng ta kiếm cớ vì đã đủ mỏi mệt vì phải sống – nên chẳng đủ sức để nhớ thương.
Vậy đến bao giờ, đến bao giờ thì em với anh mới hết bận – để yêu nhau?
------------
Tác giả: Nguyễn Hà
Thùy Dung/trithuctre
Thực hiện: Babum và nhóm sản xuất - Radiome Nối dài yêu thương
Những bài viết, chia sẻ của bạn, hãy gửi về địa chỉ: camxuc@i-com.vn nhé.
Yêu lại nhau, liệu chúng ta có thể?
Bạn đã từng ở trong một trạng thái mông lung và cô độc trong tình yêu? Bạn cố mạnh mẽ dứt khoát mà không thể được. Yếu đuối quá chăng?
Người yêu cũ, nếu một ngày em gặp lại anh...
Sau tổn thương, người con gái thường khép mình lại né tránh những yêu thương. Không phải là không yêu một ai, cũng không pải trái tim đã chai sạn.
RadioMe cuối tuần: Nếu có cơ hội hãy yêu nhau vào tháng 8
Đừng mãi hoài nghi về tình cảm của đối phương rồi lại do dự. Nếu em không dũng cảm bước chân vào con đường tình yêu, em sẽ chẳng thể biết được vị ngọt của tình yêu ra sao...
Radiome cuối tuần: Anh có thể ở bên em không?
Chiều buông nắng, hoàng hôn khuất sau chân trời. Sẽ nhớ những ngày thời khắc chuyển mùa này lắm. Và ngày mai là mùa đông rồi.
Radiome Tuần mới 13 - "Các anh nói sẽ quay trở lại thăm thầy, rồi chẳng thấy ai về..."
Học sinh các cậu toàn nói dối, trốn học rồi nói dối là bị ốm, đến tận ngày cuối cùng vẫn thế, các anh nói sẽ quay trở lại thăm thầy, rồi chẳng thấy ai về
Radiome cuối tuần: Khi con gái khóc
Con gái à, hãy nhớ, nước mắt là để rơi nên đừng khư khư giữ nó lại và cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được phép ngược đãi bản thân mình nhé!
Radiome Tuần mới 14 - Chúng ta nợ bản thân một lời xin lỗi
Chúng ta từ nhỏ đã được dạy, gây ra lỗi với người khác thì phải biết xin lỗi họ. Nhưng chúng ta chưa từng được dạy một điều nghe có vẻ nực cười rằng gây ra lỗi với mình thì phải xin lỗi chính mình, vì thế thế vô tình...
Radiome cuối tuần: Xin lỗi cơn mơ vừa qua
Em đã đủ trưởng thành để nhận ra không phải khi mình hết lòng yêu thương một ai đó thì sẽ nhận lại được yêu thương từ họ.
Nghe Nhiều Nhất
- Vì sao chìa khóa của hạnh phúc lại nằm ở...
- 4 dấu hiệu bạn đang mù quáng trong chuyện tình...
- Bạn đã thật sự yêu hay chỉ muốn tận hưởng...
- Gia đình sa sút đôi khi bởi người trong nhà...
- Không dám ly hôn ‘vì con’ hay chỉ là ngụy...
- Dẫu biết tình yêu không phải là mãi mãi, vì...
- Bạn sẽ chẳng học được gì nếu không vượt qua...
- Đời người có 3 việc càng làm thật chậm rãi,...